ĐỨC CHÚA TRỜI MUỐN
CHÚNG TA HỌC BIẾT VÀ LÀM THEO Ý CHỈ NGÀI
Kinh
Thánh:
Công-vụ 8:26-40; IITi-mô-thê 3:14-17
Câu
gốc:
“ Chẳng phải những kẻ nói cùng ta rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa thì đều được vào
nước thiên đàng đâu, nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn Cha ta ở trên trời mà thôi”
(Ma-thi-ơ 7:21)
MỆNH
LỆNH:
“…Để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể
nào” (Rô-ma 12:2)
LỜI
CẦU NGUYỆN:
“Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi” (Thi
143:10)
Kinh
Thánh đọc hằng ngày
Chúa Nhật:
|
TÌM Ý CHỈ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI TRONG VIỆC CHÚNG TA LÀM (Giăng
7:10-21)
|
|
Thứ Hai:
|
KINH THÁNH BÀY TỎ Ý CHỈ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
|
(IITi-mô-thê 3:14-17)
|
Thứ Ba:
|
ĐẶT Ý CHỈ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI TRÊN HẾT MỌI SỰ
|
(Gia-cơ 4:13-17)
|
Thứ Tư:
|
PHẢI VÂNG PHỤC Ý CHỈ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
|
(IITi-mô-thê 3:14-17)
|
Thứ Năm:
|
VÍ DỤ VỀ VIỆC LÀM THEO Ý CHỈ CỦA CHÚA
|
(Ma-thi-ơ 25:14-30)
|
Thứ Sáu:
|
SỰ QUAN TRỌNG TRONG VIỆC LÀM THEO Ý CHỈ CỦA CHÚA
|
(Ma-thi-ơ 7:21-29)
|
Thứ Bảy:
|
NHỮNG TẤM GƯƠNG VỀ SỰ TÌM BIẾT Ý CHỈ CỦA
CHÚA
|
(Công-vụ 8:26-40;
16:6-10)
|
Chúng
ta đã học về chương trình của Đức Chúa Trời qua các thời đại. Còn 3 tháng cuối
cùng này, chúng ta học về chương trình của Đức Chúa Trời cho đời sống của mỗi
chúng ta.
Chúng
ta bắt đầu bài học hôm nay bằng lời cầu nguyện: Xin Chúa cho chúng con thấy
chương trình của Ngài, dạy dỗ chúng con ý chỉ của Ngài, ban cho chúng con ân tứ
để làm theo ý chỉ đó.
Chúa
sẽ trả lời chúng ta bằng cách nào? Làm sao chúng ta biết được ý chỉ của Chúa cho
mỗi đời sống chúng ta? Làm sao chúng ta được dẫn dắt để bước đi mỗi ngày, mỗi
giờ trong ý chỉ Chúa? Xin chú ý các phần sau đây:
I.
NHỜ SỰ DẪN DẮT CỦA THÁNH LINH (Giăng 16:13)
Thánh
Linh ở với chúng ta và ở trong chúng ta, sẵn sàng dẫn dắt chúng ta trong ý chỉ
của Đức Chúa Trời, miễn là chúng ta cũng sẵn sàng lắng nghe tiếng êm dịu, nhưng
rõ ràng của Ngài. Không hề có người nào là con cái Đức Chúa Trời mà không được
Thánh Linh dẫn dắt (Rô-ma 8:14).
Đang
khi sẵn sàng nghe tiếng Chúa để biết ý chỉ của Ngài, Phi-líp được lệnh: “Hãy chờ
dậy, đi qua phía Nam, trên con đường từ thành Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa. Đường
ấy vắng vẻ, người chờ dậy và đi” (Công-vụ 8:26-27). Đức Chúa Trời không bảo
Phi-líp làm một việc vô lý là bỏ một thành phố Sa-ma-ri đông người, đang có kết
quả lớn mà đi đến con đường vắng vẻ. Song Ngài biết trên con đường đó có một
người cần được hướng dẫn là hoạn quan Ê-thi-ô-pi, người sẽ đem Tin Lành về lục
địa Châu Phi.
Để
biết ý chỉ của Đức Chúa Trời đối với mình, Hội Thánh An-ti-ốt đã kiêng ăn cầu
nguyện. Trước tấm lòng khao khát đó, Thánh Linh phán với họ: “Hãy để riêng
Ba-na-ba và Sau-lơ làm công việc ta đã gọi làm… Mỗi môn đồ liền đặt tay trên hai
người, rồi để cho đi” (Công-vụ 13:2-3). Hội Thánh thuộc về Chúa nên một mình
Ngài có quyền tuyệt đối kêu gọi và sai người nào Ngài muốn, làm việc gì Ngài chỉ
định.
Trong
vòng truyền giáo thứ hai, Phao-lô và Si-la dự định tiếp tục công tác tại Á Châu
vì đang có kết quả. Nhưng Thánh Linh không cho phép. Phao-lô hiểu ý chỉ của Đức
Chúa Trời đối với mình là như vậy, nên ông dừng lại và chờ đợi sự dẫn dắt của
Ngài. Đêm kia, trong một chiêm bao, Phao-lô biết mình được Chúa muốn ông qua
truyền giáo tại Âu Châu, ông liền tìm cách qua đó (Công-vụ
16:6-10).
Sau
khi được giải phóng khỏi ách nô lệ của người Ê-díp-tô, dân Y-sơ-ra-ên qua Biển
Đỏ vào đồng vắng. Đó là con đường họ chưa từng đi, nên Chúa dẫn dắt họ từng bước
một bằng trụ mây: “Mỗi khi trụ mây cất lên khỏi trại thì dân Y-sơ-ra-ên ra đi;
trong nơi nào trụ mây dừng lại, thì dân Y-sơ-ra-ên hạ trại ở đó. Dân Y-sơ-ra-ên
ra đi theo mạng Đức Giê-hô-va…” (Dân-số Ký 9:15-23).
II.
NHỜ SỰ HỌC LỜI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (IITi-mô-thê 3:14-17)
Cách
Thánh Linh dẫn dắt chúng ta hoàn toàn phù hợp với những nguyên tắc căn bản trong
Kinh Thánh. Dầu Ngài phán trong lòng chúng ta bằng tiếng êm dịu, song Ngài mượn
Kinh Thánh mà phán, tức là dùng Kinh Thánh để dẫn dắt chúng
ta.
Khi
đứng trước một ngã ba đường, không biết phải qua bên hữu hay bên tả; khi gặp một
nan đề không biết cách nào giải quyết. Nếu chúng ta yên lặng đủ, chờ đợi và sẵn
sàng tìm biết ý chỉ của Chúa đối với mình, thì Chúa sẽ dùng Kinh Thánh nhắc lại,
và dẫn dắt chúng ta đường nào phải đi, việc chi phải làm. “Đức Giê-hô-va sẽ cứ
dắt đưa ngươi (Ê-sai 58:11). “Ta sẽ dạy dỗ ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải
đi, mắt ta sẽ chăm chú ngươi mà khuyên dạy ngươi” (Thi 32:8). “Khi các ngươi xê
qua bên hữu hoặc bên tả, tai các ngươi sẽ nghe có tiếng đàng sau mình rằng: Nầy
là đường đây, hãy noi theo” (Ê-sai 30:21).
Vây,
hãy triệt để áp dụng Kinh Thánh vào nếp sống hằng ngày của mình. Tuy nhiên,
không phải đợi đến khi có việc mới mở Kinh Thánh ra xem, rồi vì không biết chỗ
nào, nên đã có người làm như thầy bói. Đây là câu chuyện buồn cười: Một tín đồ
khi có việc, mở Kinh Thánh ra, nhắm mắt lại, lấy ngón trỏ dặt trên một câu.
Chẳng may nhằm Ma-thi-ơ 27:5:“Giu-đa bèn ném bạc vào đền thờ, liền trở ra đi
thắt cổ”. Xếp Kinh Thánh lại, rồi mở ra, người tín đồ đặt ngón trỏ trên một câu
khác, nhằm Lu-ca 10:37:“Hãy đi, làm theo như vậy”!
Chúng
ta học lời Chúa ngay bây giờ, học luôn, chuẩn bị sẵn sàng để đương đầu với những
bất trắc xảy ra, với những nhu cầu cấp bách, hầu mỗi khi có việc, chúng ta nhớ
ngay Kinh Thánh dạy thế nào về vấn đề này. Phao-lô khuyên Ti-mô-thê: “Từ khi con
còn thơ ấu đã biết Kinh Thánh vốn có thể khiến con khôn ngoan…” (IITi-mô-thê
3:15). Đa-vít nói: “Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi để tôi không phạm tội
cùng Chúa” (Thi 119:11). Giấu có nghĩa là để dành, tích
trữ.
III.
NHỜ SỰ CẦU NGUYỆN (IGiăng 5:14-15)
Để
biết ý chỉ của Đức Chúa Trời, chúng ta phải nhờ Thánh Linh dẫn dắt chúng ta qua
Kinh Thánh. Song sau hết mà cũng trước hết, chúng ta nhớ cầu nguyện: “Xin dạy
tôi làm theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi” (Thi 143:10). Bởi sự
thông công mật thiết, Đức Chúa Trời có dịp bày tỏ chúng ta biết ý chỉ của Ngài,
và lúc nào Ngài cũng sẵn lòng làm việc đó.
Khi
biết được ý chỉ của Chúa, chúng ta phải phục tùng. Nếu không đỗ đạt thành tài
thì học hành dang dở, chúng ta phải vui lòng hầu việc Chúa theo khả năng mình.
Nếu phải nghèo nàn, chúng ta cũng hầu việc theo ân tứ Chúa cho. Nếu thân thể yếu
đuối, chúng ta cũng hầu việc Chúa theo sức mình có (Các Quan-xét 6:14). Dầu
thuận cảnh hay nghịch cảnh, chúng ta cứ bước đi theo sự dẫn dắt của Chúa vì biết
rằng bất cứ hoàn cảnh nào cũng nằm trong chương trình của Chúa, và Ngài đang
khiến mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Ngài.
Vậy,
chúng ta hãy hành động ngay, như Phi-líp, như Hội Thánh An-ti-ốt, như Phao-lô
không do dự, không trễ nãi. Hãy reo lên: “Hỡi Đức Chúa Trời tôi, tôi vui mừng
làm theo ý Chúa, luật pháp ở trong tôi” (Thi 40:8).
Kẻ
nào nghe lời Chúa, biết ý chỉ của Chúa rồi làm theo thì giống như người khôn cất
nhà mình trên đá. Dầu mưa sa, nước chảy, gió lay xô động nhà ấy, song nó không
sập. Trái lại, kẻ nào nghe lời Chúa, biết ý chỉ của Ngài mà không làm theo thì
giống như người dại, cất nhà mình trên bãi cát. Có mưa sa, nước chảy, gió lay xô
động nhà ấy thì sập ngay, hư hại rất nhiều (Ma-thi-ơ
7:24-29).
Trước
mặt chúng ta thường có hai người như vậy. Chúng ta giống như người
nào?
CÂU
HỎI
1.
Phi-líp
được Đức Thánh Linh dẫn dắt thế nào?
2.
Hội
Thánh An-ti-ốt được Thánh Linh dẫn dắt thế nào?
3.
Phao-lô
được Thánh Linh dẫn dắt thế nào?
4.
Trong
đồng vắng, dân Y-sơ-ra-ên được Thánh Linh dẫn dắt thế nào?
5.
Ngày
nay Thánh Linh dùng cách nào để dẫn dắt chúng ta?
6.
Làm
sao để chúng ta được Thánh Linh dẫn dắt bằng lời Ngài?
7.
Đa-vít
và Ti-mô-thê đã dạy chúng ta thế nào?
8.
Sau
hết và trước hết, chúng ta nhờ gì mà biết được ý chỉ của Chúa?
9.
Sau
khi biết được ý chỉ của Chúa, chúng ta phải làm gì?
- Làm
theo ý chỉ của Chúa và không làm theo khác nhau thế nào?