ĐỨC CHÚA TRỜI MUỐN
CHÚNG TA THA THỨ NHAU
Kinh
Thánh:
Ma-thi-ơ 6:11-15; 18:21-35
Câu
gốc:
“Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho
chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác” (IGiăng
1:9).
Mục
đích:
Khuyên chúng ta nên có tinh thần tha thứ.
MỆNH LỆNH ĐỂ
VÂNG THEO: “Hãy
ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời
đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy” (Ê-phê-sô 4:32).
LỜI CẦU
NGUYỆN ĐỂ DÂNG LÊN:
“Xin tha tội lỗi cho chúng con như chúng con cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng
chúng con” (Ma-thi-ơ 6:12).
Kinh
Thánh đọc hằng ngày
Chúa Nhật:
|
LUẬT THA THỨ
|
(Ma-thi-ơ 6:14-15; 18:21-35; Mác 11:25-26; Lu-ca
11:4)
|
Thứ Hai:
|
SỰ THA THỨ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
|
(Thi 103:10-13; Ê-sai 1:18; 43:25; Giê-rê-mi 31:34; Mi-chê
7:18,19)
|
Thứ Ba:
|
SỰ THA THỨ NHỜ THẬP TỰ GIÁ
|
(Ê-sai 53:5,6; IICô-rinh-tô 5:21; Ê-phê-sô
1:7)
|
Thứ Tư:
|
SỰ THA THỨ TRÊN THẬP TỰ GIÁ
|
(Lu-ca 23:32-43)
|
Thứ Năm:
|
LỜI CẦU XIN THA THỨ
|
(Đa-ni-ên 9:4 – 10:17-19)
|
Thứ Sáu:
|
MỨC ĐỘ THA THỨ
|
(Lu-ca 17:3-5; Ê-phê-sô 4:32; Cô-lô-se
3:13)
|
Thứ Bảy:
|
NHỮNG GƯƠNG THA THỨ
|
(ISa-mu-ên 24; Công-vụ 6:8-15; 7:54-60; Sáng-thế Ký
45:1-15)
|
Thương
yêu nhau và tha thứ nhau là hai điều quan trọng trong nếp sống hằng ngày của tín
đồ. Tấm lòng khắt khe, cố chấp, căm giận làm cho đời người khô khan như sa mạc,
vì sự không tha thứ như một cái nút chặn khiến nguồn nước bị bế tắc hoàn toàn.
Trái lại, sự tha thứ làm cho lòng người ngọt ngào, thư thái như một dòng sông
trong lành êm đềm chảy, chảy đến đâu đem sinh lực đến đó khiến cho cây cối cũng
như muôn loài đều vui sướng. Vậy, trước khi học bài này, chúng ta để ít phút mỗi
người cúi đầu thầm cầu nguyện: Xin Chúa tha thứ con và cho con biết tha thứ
nhau. Xin Chúa cho con tình thương của Chúa để chúng con tha thứ nhau và cũng
thương yêu nhau.
I.
ĐỨC CHÚA TRỜI THA THỨ
1.
CHÚA THA THỨ NHƯ THẾ NÀO?
Chúa
tha thứ trọn vẹn, mãi mãi. Ngài không còn thấy, không còn nhớ tội lỗi của chúng
ta, Ngài phiếu trắng lòng chúng ta như tuyết, xem chúng ta như chưa từng phạm
tội.
Chúa
tha thứ như vậy không phải tại chúng ta có một chút gì xứng đáng, vì chúng ta
không thể trả bất cứ một giá nào để được tha thứ. Song Con Độc Sanh của Ngài đã
tình nguyện hy sinh đến giọt huyết cuối cùng để làm của lễ chuộc tôi chúng ta.
Ấy là trong Đấng Christ chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội
theo sự dư dật của ân điển Ngài (Ê-phê-sô 1:7). Tội lỗi chúng ta nặng nề quá!
Nếu không nhờ Chúa Jêsus, không một người nào được cứu cả.
2.
LÀM SAO ĐỂ ĐƯỢC CHÚA THA THỨ?
Sự
chuộc tội đã xong, công cuộc cứu rỗi đã được hoàn thành, nhưng tại sao nhân loại
vẫn chưa được tha thứ, vẫn còn sống trong đau khổ triền miên? – Chỉ vì con người
ngoan cố, miệt mài trong cuộc truy hoan mà không chịu ăn năn, tin nhận Jêsus làm
Cứu Chúa của mình. Đức Chúa Trời rất muốn tha thứ chúng ta hơn chúng ta muốn
được Ngài tha thứ. Ngài như người cha nhơn từ, lúc nào cũng mở rộng vòng tay chờ
đón đứa con phóng đãng trở về. Đối với anh trộm cướp biết ăn năn thì Ngài đã đáp
lời ngay: “Quả thật ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong Lạc
Viên”. Đức Chúa Trời vẫn đang kêu gọi: “Bây giờ hãy đến cho chúng ta biện luận
cùng nhau. Dầu tội các ngươi như hồng điều sẽ trở nên trắng như
tuyết”.
II.
TẤM GƯƠNG THA THỨ:
Trong
Kinh Thánh có rất nhiều tấm gương tha thứ:
1.
GIÔ-SÉP:
Được
cha thương yêu, bị các anh ghen ghét, Giô-sép phải đương đầu với sự bắt bớ mỗi
ngày một hơn, vì nỗi ganh ghét của các anh đối với chàng ngày một nhiều.
Sáng-thế Ký 37:1-11 có đến 4 lần chép các anh ganh ghét Giô-sép. Họ định giết
chàng và cơ hội đã đến.
Gia-cốp
sai Giô-sép đi tìm các anh đang chăn chiên ngoài đồng. Thay vì giết em, họ liệng
Giô-sép xuống hố cho chết. Kế có đoàn con buôn qua Ê-díp-tô, họ kéo Giô-sép lên
bán cho đoàn con buôn đó. Dầu bị đối xử một cách tệ bạc và tàn nhẫn như vậy,
Giô-sép vẫn kính sợ Chúa. Do lòng kính sợ Chúa, Giô-sép đã tha thứ các anh mình,
không làm một điều gì hại đến họ mặc dầu ông có cơ hội làm điều đó để trả thù.
Các anh rất sợ Giô-sép trả thù song ông đáp: “Các anh toan hại tôi nhưng Đức
Chúa Trời lại toan làm điều ích cho tôi” (stk 50:20). Đoạn Giô-sép an ủi các anh
bằng những lời êm dịu.
2.
Ê-TIÊN:
Vì
đầy dẫy Đức Thánh Linh, Ê-tiên được bầu làm chấp sự, cũng được đầy ân điển và
quyền năng, nên ông làm nhiều phép lạ, dấu kỳ và nhất là đầy dẫy Lời Chúa nên
đứng trước công hội Do-thái, Ê-tiên đã giảng một bài rất dài và cảm động. Khi
ông chưa dứt lời, đồng bào ông nghiến răng, bịt tai, la lớn, kéo ông ra ngoài
thành rồi ném đá để giết ông. Ê-tiên quỳ xuống cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin đừng
đổ tội này cho họ” (Công-vụ 8:60).
Tinh
thần tha thứ của Ê-tiên đã cảm động thanh niên Sau-lơ, mà về sau trở nên sứ đồ
Phao-lô. Sự tha tội là một sức mạnh chinh phục nhiều người. Chắc Ê-tiên đã nhận
thấy tinh thần tha thứ trong Cứu Chúa khi Ngài chịu chết trên thập tự giá (Lu-ca
23:34). Gương tha thứ của Chúa Jêsus muôn đời vẫn sáng rực như mặt trời lúc giữa
trưa.
III.
ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO CHÚNG TA THA THỨ NHAU
1.
BÀI CẦU NGUYỆN CHUNG
“Xin
cho chúng tôi hôm nay đồ ăn đủ dùng, xin tha tội lỗi chúng tôi, như chúng tôi
cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi” (Ma-thi-ơ 6:11,
12).
Hai
điều trên đây, chúng ta phải cầu xin mỗi ngày:
- Đồ
ăn cho thân thể.
- Sự
tha thứ cho linh hồn
Vì
đó là nhu cầu thiết thực nhất của mỗi người. Thân thể không được thiếu đồ ăn,
linh hồn không được thiếu sự tha thứ. Đành rằng Chúa đã tha thứ cho chúng ta một
lần đủ cả, khi chúng ta ăn năn, tin nhận Ngài, song hằng ngày chúng ta vẫn cần
được tha thứ những lỗi lầm trong tư tưởng, lời nói và việc làm. Vì như thân thể,
dầu chúng ta không dầm mình trong vũng bùn lấm, thì mỗi ngày chúng ta cũng phải
tắm một lần mới thật sạch. Thì linh hồn cũng vậy, mỗi ngày vẫn nhờ “huyết của
Chúa Jêsus làm sạch mọi tội chúng ta” (IGiăng 1:7).
Muốn
được tha thứ để lúc nào cũng được sạch, chúng ta phải tha thứ nhau. Chúa phán:
“Nếu các ngươi tha tội cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha
thứ các ngươi” (Ma-thi-ơ 6:14). Đó là luật lệ của Nước
Trời.
2.
CÂU CHUYỆN THA THỨ (Ma-thi-ơ 18:21-35):
Phi-e-rơ
muốn biết phải tha thứ đến mức độ nào, có phải đến 7 lần chăng? Chúa đáp: “Ta
không nói cùng ngươi rằng bảy lần đâu, nhưng đến bảy mươi lần bảy”. Người
Do-thái cho rằng tha thứ nhau đến 3 lần là đủ. Vì thế Phi-e-rơ cho rằng mình tha
thứ đến 7 lần là rộng lượng lắm rồi. Song Chúa bảo phải 490 lần. Chúa muốn nói
rằng sự tha thứ là vô giới hạn, bao nhiêu lần cũng phải
tha.
Chúa
nói một thí dụ về một vua kia khởi tính sổ với các đầy tớ. Có người mắc nợ vua
một vạn ta-lâng, nhưng không có chi để trả nên hết lòng nài xin vua tha nợ cho.
Khi người đó về nhà, trên đường gặp một người bạn mắc nợ mình chỉ một trăm
đơ-ni-ê tức là một phần triệu so với số nợ người đó mắc nơi vua. Người đó liền
nắm cổ bạn mình, dầu bạn có kêu xin gì cũng không được, cứ việc bắt bỏ tù cho
đến chừng trả hết nợ. Khi vua nghe vậy, bèn đòi người đó đến và nói: “Hỡi đầy tớ
độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi vì ngươi cầu xin ta, ngươi há chẳng nên
thương xót bạn ngươi như ta đã thương xót ngươi sao?” Vua nổi giận, bỏ nó vào
ngục cho đến khi nào trả hết nợ. Chúa kết luận: “Nếu mỗi người trong các ngươi
không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha ta ở trên trời cũng sẽ xử với
các ngươi như vậy”.
Phao-lô
khuyên: “Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như
Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy” (Ê-phê-sô
4:32).
Tha
thứ nhau, quên hết lỗi lầm của nhau cũng chưa đủ mà còn phải hết lòng yêu nhau.
Không làm hại nhau vẫn chưa đủ, song còn phải làm lợi cho nhau. Chúa không những
đã tha thứ, song vẫn cứ làm ơn cho chúng ta.
CÂU
HỎI
1.
Một
người tha thứ và một người cố chấp thì đời sống của hai người khác nhau thế nào?
2.
Đức
Chúa Trời tha thứ chúng ta thể nào?
3.
Tội
nhân phải làm sao để được Chúa tha thứ?
4.
Hãy
kể lại một tấm gương tha thứ.
5.
Trong
bài cầu nguyện chung có dạy hai điều gì?
6.
Tại
sao chúng ta vẫn cần sự tha thứ mỗi ngày?
7.
Muốn
được tha thứ chúng ta phải làm gì?
8.
Nếu
không tha thứ nhau thì Chúa sẽ xử thể nào?
9.
Chúng
ta tha thứ nhau đến mức độ nào?
10. Tha thứ vẫn chưa đủ, còn phải làm gì nữa?