Ðức Tin Là Chìa
Khóa Của Cuộc Ðời
|
Kinh
Thánh: Rô-ma
10:8-13; Hê-bơ-rơ 11:1-13.
Câu
Gốc: "Vả, không có đức tin,
thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Ðức Chúa Trời phải tin
rằng có Ðức Chúa Trời, và Ngài là Ðấng hay thưởng cho cho kẻ tìm kiếm Ngài"
Hê-bơ-rơ 11:6
Mục
Ðích: Cho chúng ta thấy rằng
đức tin là con đường đưa tới sự sống, và chúng ta có thể làm được những việc lớn
lao nhờ đức tin.
Kinh
Thánh Ðọc Hằng Ngày
Chúa Nhật:
|
Ý
nghĩa của đức tin
|
Hê-bơ-rơ 11:1-7
|
Thứ
Hai:
|
Ðức tin của Áp-ra-ham và Sa-ra
|
Hê-bơ-rơ 11:8-9
|
Thứ
Ba:
|
Ðức tin của Môi-se
|
Hê-bơ-rơ
|
Thứ
Tư:
|
Những anh hùng của đức
tin
|
Hê-bơ-rơ 11:30-40
|
Thứ
Năm:
|
Nguồn gốc của đức
tin
|
Rô-ma 10:8-17
|
Thứ
Sáu:
|
Ðức
tin của một phụ nữ ngoại bang
|
Ma-thi-ơ 15:21-28
|
Thứ
Bảy:
|
Ðức
tin càng thêm lên
|
Lu-ca 17:1-6
|
Mỗi ngày chúng ta sống bởi đức tin.
Ðưa tiền ra mua một vé xe, mua một con tem gởi thư, mua các thức ăn ngoài chợ
đều là những hành động bởi đức tin. Ðọc báo chí, nghe đài phát thanh, xem thông
cáo của chánh phủ cũng là những hành động bởi đức tin. Dầu là tin nhau giữa
người với người, song chúng ta phải tin để sống. Nếu chúng ta đã có thể tin
người, sao lại không có thể tin Ðức Chúa trời?
Người ta thường nói dối vì hai
lẽ:
1. Muốn lường gạt người
khác. Hoặc là
2.
Không đủ khả năng làm trọn lời hứa của mình.
Song Ðức Chúa Trời đã
chẳng hề lừa gạt ai và Ngài là Ðấng toàn năng, bất luận điều chi Ngài đã hứa,
Ngài đều có thể làm. Vì vậy, chúng ta rất dễ mà tin Ðức Chúa
Trời.
I.
Ðược
cứu bởi đức tin (Rô-ma 10:8-13)
Nhờ đức tin mà chúng ta nhận được ân
điển của Chúa. Ân điển ban cho không điều kiện, song ta muốn được phải tin.
Chúng ta không thể được một ơn phước nào từ Ðức Chúa Trời, nếu chúng ta không
tin: "Nhưng phải lấy đức tin mà cầu xin, chớ nghi ngờ, vì kẻ hay nghi ngờ giống
như sóng biển, bị giao động và đưa đi đây đi đó. Người như thế chớ nên tưởng
rằng mình lãnh được chi từ nơi Chúa" (Gia-cơ 1:6-7). Chúa ban cho dân Y-sơ-ra ên
xứ Ca-na-an làm cơ nghiệp, song "chúng ta thấy những người ấy không thể vào đó
được vì cớ không tin" Hê-bơ-rơ 3:19 ). Chúa Giê-xu đã hoàn
thành sự cứu rỗi cho chúng ta trên thập-tự-giá và Ngài đã sống lại. Trước khi về
trời, Ngài phán với các môn đồ "Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin lành cho mọi
người. Ai tin và chịu phép báp têm sẽ được rỗi, nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán
phạt" (Mác 16:15 -16). "Vậy nếu miệng
ngươi xưng Ðức Chúa Giê-xu và lòng ngươi tin rằng Ðức Chúa Trời đã khiến Ngài từ
kẻ chết sống lại thì ngươi sẽ được cứu, vì tin bởi trong lòng mà được sự công
bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi. Vả, Kinh thánh nói rằng: Kẻ
nào tin sẽ chẳng bị hổ thẹn " (Rô-ma 10:9-11).
II.
Ðược
sống bởi đức tin (Hê-bơ-rơ 11:1-13)
Tất cả những người được cứu bởi đức
tin, cũng được sống bởi đức tin. "Vì trong Tin lành nầy có bày tỏ sự công bình
của Ðức Chúa Trời bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép
rằng: Người công bình sống bởi đức tin" (Rô-ma 1:17). "Người công bình của ta sẽ
cậy đức tin mà sống" (Hê-bơ-rơ 10:38 ).
Các vĩ nhân của Ðức Chúa Trời được
kinh thánh ghi chép lại đều là những người sống bởi đức tin. Bởi đức tin, A-bên
dâng cho Ðức chúa Trời một tế lễ tốt hơn của Ca-in. Bởi đức tin, Hê-nóc sống đẹp
lòng Ðức Chúa Trời. Bởi đức tin, Nô-ê thành tâm kính sợ đóng một chiếc tàu để
cứu nhà mình. Bởi đức tin, Ap-ra-ham vâng lời Chúa gọi lìa Canh-đê qua Ca-na-an.
Họ dám làm những việc lạ lùng, trở nên những con người vĩ đại, vì đã sống bởi
đức tin.
Danh sách các vĩ nhân của Ðức Chúa
Trời không phải chấm dứt vào cuối đoạn 11 của Hê-bơ-rơ đâu. Các vĩ nhân được ghi
chép trong đó chỉ tượng trưng thôi. Trải qua 20 thế kỷ, con số vĩ nhân của Chúa
đã tăng gia rất nhiều, một mình Chúa biết rõ. Nếu hết lòng yêu mến Chúa, chúng
ta rất ước ao tên mình được ghi trong danh sách này. Ðiều kiện để được ghi tên
trong danh sách vĩ nhân của Ðức Chúa Trời là đời sống đức
tin.
III.
Nền
tảng của đức tin
Ðức tin mà chúng ta nói đây, không
phải là tin nhảm, tin càn, tin ai, tin gì cũng được. Ðối tượng duy nhất của đức
tin là Ðức Chúa Trời: A-bên tin Ðức Chúa Trời, Hê-nóc tin Ðức Chúa Trời, Nô-ê
tin Ðức Chúa Trời, Áp-ra-ham tin Ðức Chúa Trời, nên Ðức Chúa Trời không hổ thẹn
mà xưng mình là Ðức Chúa Trời của họ (Hê-bơ-rơ 11:16). Ðức Chúa Trời bảo và hứa,
họ tin mỗi lời phán dạy của Ngài và làm theo. Bởi đức tin, họ đã tôn vinh Chúa
và Chúa cũng tôn vinh họ.
Ngày nay, chúng ta có toàn bộ Kinh
thánh trong tay. Kinh thánh là quyển sách lời hứa, chứa đựng rất nhiều lời hứa
rất quí, rất lớn của Chúa cho chúng ta. Chúa Giê-xu không hề phán: Có lẽ, phỏng
chừng, mà luôn luôn "Quả thật, quả thật !" Ngài phán như thế rằng: "Trời đất sẽ
qua, song lời ta nói chẳng bao giờ qua đâu" (Ma-thi-ơ 24:35; Mác
13:31 ). Chúng ta phải nhờ đức
tin bám chặt mỗi một lời hứa của Chúa cho mình. Kinh thánh như một kho tàng vô
tận mà mỗi chúng ta đều có phần trong đó. Nhờ đức tin, chúng ta khai thác kho
tàng nầy để làm giàu cho sự sống thuộc linh của mình. Tin nhiều được nhiều, tin
ít được ít, không tin không được gì cả. Khi dân Y-sơ-ra-ên vào Ca-na-an, Chúa
hứa với họ "Phàm nơi nào bàn chân các ngươi đạp đến thì ta ban cho các ngươi"
(Giô-suê 1:3). Vậy, họ đi chậm đươc ít, đi mau được nhiều, không đi, không được
gì hết. Ơn phước của Chúa như đại dương bao la, man mác, như dòng sông sâu rộng
vô cùng chúng ta cần bao nhiêu cũng có, múc bằng vô luận cái gì cũng
đày.
Khi đứa em phá của trở về, và trước
sự lầm bầm của anh cả, người cha nói: "Con ơi, con ở với cha luôn, hết thảy của
cha là của con" (Lu-ca: 15:31 ). Thế mà lâu nay, anh cả
cứ cay đắng vì bị thiệt thòi, cho cha mình là bất công, hẹp lượng. Anh chưa hề
biết lòng rộng rải của cha đối với mình. Chúng ta có thể như người anh cả đó.
Ðang khi Chúa bảo "Con ơi, hết thảy của cha là của con", chúng ta vẫn sống trong
nghèo nàn, trong cay đắng, không ngớt lằm bằm, oán trách Chúa. Ghê thay là lòng
vô tín ! Nó không tôn vinh Ðức Chúa Trời mà sỉ nhục Ngài.
IV.
Sự
phát triển của đức tin.
Phải có đức tin mới sống đẹp lòng
Ðức Chúa Trời. Vì vậy, đức tin cần phát triển để ngày càng mạnh mẽ hơn. Ðể được
phát triển, đức tin phải chịu thử thách. Ða-vít nói "Ngài tập tôi đánh giặc, đến
nỗi cánh tay tôi vương nổi cung đồng" (Thi 18:34 ).
Ðức tin của Áp-ra-ham luôn luôn chịu
thử thách. Nào là đói kém tại Ca-na-an, sự tranh giành của Lót, bà Sa-ra son sẻ,
nhất là dâng Y-sác làm của lễ thiêu cho Ðức Chúa Trời. Song nhờ chịu thử thách
đức tin của Áp-ra-ham đã phát triển đúng mức (Hê-bơ-rơ 11:17 -19).
Các môn đồ đi theo Chúa, không phải
chỉ một lần mà họ có đức tin lớn mạnh đâu, song phải trải qua nhiều lần, nhiều
cách bị thử thách. Lần thứ nhất họ qua biển với Chúa, gặp bão tố, Chúa quở một
lời biển lặng, sóng yên. Họ hỏi nhau "Người nầy là ai mà gió và biển đều vâng
lệnh người ? " (Ma-thi-ơ 8:23-27). Lần thứ hai họ qua biển mà Chúa không đi
cùng. Lối canh tư, họ còn đang lênh đênh giữa biển, thình lình họ thấy một bóng
người đi bộ trên mặt biển, nên họ tưởng là ma mà la lên. Chúa phán "Các ngươi
hãy yên lòng, ấy là ta đây, đừng sợ". Sau đó, các môn đồ quỳ lạy Ngài mà thưa
rằng: "Thầy thật là Con Ðức Chúa Trời" (Ma-thi-ơ 14:22 -33).
Chúng ta phải sẵn sàng chịu thử
thách để đức tin mình được phát triển. Chúa Giê-xu phán với Phi-e-rơ "Hỡi
Si-môn, Si-môn, nầy, quỉ Sa-tan đã đòi sàng sảy ngươi như lúa mì. Song ta đã cầu
nguyện cho ngươi, hầu cho đức tin ngươi không thiếu thốn" (Lu-ca
22:31 -32).
Ngoài ra, chúng ta phải như các môn
đồ, luôn luôn cầu nguyện: "Xin thêm đức tin cho chúng tôi" (Lu-ca
17:5)
Ðức tin của chúng ta có nơi Chúa là
một tài sản quí báu và lớn lao. Hãy đứng vững trong đức tin, hãy giữ gìn đức
tin, đừng để kẻ cướp "giựt lột hết" (Lu-ca 10:30 ). Mất đức tin là mất hết
mọi sự rồi.
Câu
hỏi
1.
Trong cuộc sống giữa đồng bào, chúng ta đã sử dụng đức tin như thế
nào?
2.
Bởi đâu chúng ta nhận được ân điển của Chúa?
3.
Bởi đâu dân Y-sơ-ra-ên không được vào Ca-na-an đượm sữa và
mật?
4.
Chúng ta đã nhờ đức tin mà được cứu, thì cũng nhờ đức tin mà được gì
nữa?
5.
Người sống đẹp lòng Ðức Chúa Trời phải nhờ gì?
6.
Nhờ đâu người ta trở thành vĩ nhân của Ðức Chúa Trời?
7.
Chúng ta tin gì? Tin ai?
8.
Nền tảng của đức tin chúng ta là gì?
9.
Làm sao để đức tin được phát triển?