HỘI THÁNH ĐƯỢC
KHUYẾN KHÍCH
Kinh
Thánh:
Khải-huyền 2:1-17
Câu
gốc:
“Vả chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời tức
là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định” (Rô-ma 8:28).
Mục
đích:
Cho chúng ta biết rằng trung tín cùng Chúa là cách độc đáo nhất bảo vệ chúng ta
đứng vững trước sự bắt bớ thù nghịch của thế gian, cũng cho chúng ta thấy rằng
Chúa sẽ đem chiến thắng cho người tin cậy Ngài.
Kinh
Thánh đọc hằng ngày
Chúa Nhật:
|
SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
|
(Khải-huyền 1:1-7)
|
Thứ Hai:
|
ĐẤNG CHRIST HẰNG SỐNG
|
(Khải-huyền 1:8-11)
|
Thứ Ba:
|
ĐẤNG CHRIST ĐƯỢC TÔN VINH
|
(Khải-huyền 1:12-18)
|
Thứ Tư:
|
SỰ KHẢI THỊ ĐƯỢC VIẾT RA
|
(Khải-huyền 1:19-20)
|
Thứ Năm:
|
SỰ HOẠT ĐỘNG CỦA HỘI THÁNH
|
(Khải-huyền 2:8-11)
|
Thứ Sáu:
|
HỘI THÁNH BỊ BẮT BỚ
|
(Khải-huyền 2:8-11)
|
Thứ Bảy:
|
HỘI THÁNH THEO TÀ THUYẾT
|
(Khải-huyền
2:12-17)
|
Chúng
ta biết rằng Chúa cho phép Hội Thánh Ngài bị bắt bớ, bị thử thách, không phải để
chúng ta mất đức tin, mà ngược lại để chúng ta tin cậy và yêu mến Ngài hơn, hầu
chúng ta được vững vàng và đắc thắng.
Trong
Khải-huyền 1:12-20, sứ đồ Giăng mô tả một cách bóng bẩy hình dung, oai nghi,
vinh hiển của Chúa Jêsus, đến nỗi ông phải ngã xỉu dưới chân Ngài. Hãy nghe
tiếng Ngài phán với ông: “Đừng sợ chi, Ta là Đấng trước hết và là Đấng sau cùng,
là Đấng Sống. Ta đã chết, kìa nay ta
sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và âm phủ”. Đó là Đấng đã gởi thư cho
các Hội Thánh Ê-phê-sô, Si-miệc-nơ và Bẹt-găm…
I.
Ê-PHÊ-SÔ, HỘI THÁNH HOẠT ĐỘNG (Khải-huyền 2:1-7)
Chúa
cầm 7 ngôi sao là 7 sứ giả của Hội Thánh trong tay hữu quyền năng của Ngài. Chúa
đi giữa 7 chân đèn vàng là 7 Hội Thánh. Vì vậy, Ngài thấy hết, biết hết công
việc của mỗi người. Chúa khen họ:
1.
Hội Thánh Ê-phê-sô đã làm việc Chúa cách khó nhọc và nhịn nhục (nhẫn nại) không
mệt nhọc chút nào (câu 2, 3). Vì Danh Chúa họ sẵn sàng chấp nhận mọi sự
đó.
2.
Hội Thánh Ê-phê-sô giữ gìn giáo lý của Chúa (câu 2b, 6). Họ có tri thức thuộc
linh rất cao, phân biệt được sứ đồ thật và sứ đồ giả nên không bị ai lừa dối. Họ
cũng ngay thẳng và không dung túng kẻ ác. Họ ghét đảng Ni-cô-la như Chúa ghét,
không ghét con người của đảng đó mà ghét việc làm của đảng. Chúa đã từng cho
biết các tiên tri giả như muông sói mang lốt chiên. Chúng ta nhờ những trái nó
mà nhận biết được (Ma-thi-ơ 7:15-20).
Song
Hội Thánh Ê-phê-sô có một điều bị Chúa trách là họ đã bỏ tình thương ban đầu
(câu 4, 5). Dầu họ chịu khó nhọc và nhẫn nại đến đâu để làm việc Chúa, dầu họ
trung thành giữ các giáo lý của Chúa một cách không chỗ trách được, thì cũng
không thể bù vào chỗ thiếu thốn lớn hơn hết là tình thương. Nếu làm việc mà
không vì tình thương thì sớm hoặc muộn sẽ cay đắng, chán nản. Nếu làm việc mà
không vì tình thương thì dầu có phân phát cả gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, bỏ
thân mình để chịu đốt cũng chẳng ích chi (ICô-rinh-tô 13:3). Song nếu làm việc
nhọc nhằn lâu dài mà vì tình thương cũng xem như nhẹ nhàng, ngắn ngủi. Vì
Ra-chên, Gia-cốp phải làm việc cho La-ban 7 năm, nhưng vì yêu nàng nên ông coi 7
năm bằng chừng đôi ba bữa (Sáng-thế Ký 29:20). Nếu chúng ta yêu Chúa và yêu nhau
thì hầu việc Chúa đến trọn đời mà vẫn còn ngắn ngủi quá. Tình thương là dấu hiệu
thứ nhất của một Hội Thánh sống.
Vậy
nên, Chúa kêu gọi ăn năn. Ăn năn là thành thật nhận mình có tội mà không từ
chối, chẳng đòi hỏi một điều gì. Không ăn năn sẽ bị phạt, ăn năn sẽ được thưởng
(câu 7).
II.
SI-MIỆC-NƠ, HỘI THÁNH BỊ BẮT BỚ (Khải-huyền 2:8-11)
Nếu
tình thương là dấu hiệu thứ nhất của Hội Thánh sống, thì đau khổ là dấu hiệu thứ
nhì. Dấu hiệu này là kết quả của dấu hiệu kia. Sẵn sàng chịu khổ là chứng minh
của tình thương chân thật. Hội Thánh Si-miệc-nơ yêu Chúa nên sẵn sàng chịu khổ
vì Danh Ngài. Phi-e-rơ và Giăng “đều hớn hở về mình được kể là xứng đáng chịu
nhục vì Danh Chúa Jêsus” (Công-vụ 5:41).
Chúa
nói cho Hội Thánh Si-miệc-nơ rằng họ phải chịu:
1.
HOẠN NẠN:
Kinh Thánh không nói lý do. Song lịch sử cho biết năm 195 TC., một đền thờ của
thần tượng La-mã được lập lên tại Si-miệc-nơ mà toàn dân dưới quyền cai trị của
chính phủ phải thờ lạy thần đó. Hội Thánh là những người đã tôn thờ Jêsus là
Chân Thần độc nhất nên họ không tôn thờ ai nữa, kể cả Hoàng đế. Vì vậy họ bị bắt
bớ.
2.
NGHÈO KHÓ:
Hoạn nạn như trên dễ đưa họ đến nghèo khó. Ngoài ra, trong cách ăn ở trung
thành, liêm chính của họ thì nghèo khó là phần chắc. Hơn nữa, như thư Hê-bơ-rơ
mô tả tình trạng của Hội Thánh thời đó: “Vì anh em đã thương xót kẻ bị tù và vui
lòng chịu của cải mình bị cướp, bởi biết mình có của cải quý hơn hằng còn luôn”
(Hê-bơ-rơ 10:34).
3.
GIÈM PHA:
Người Giu-đa vu khống Hội Thánh Si-miệc-nơ bằng những lời đồn đãi không đâu để
đầu độc nhiều người, khiến họ có ác cảm đối với Hội Thánh. Chúa gọi những người
Giu-đa đó không phải là người Giu-đa, con cháu Áp-ra-ham, song họ thuộc về Hội
của quỷ Sa-tan.
4.
TÙ TỘI:
Không chịu tôn thờ thần nào khác ngoài Đức Chúa Trời, ăn ở trung thành, liêm
chính, bị vu khống bằng những lời độc ác thì kết quả phải bị tù tội là việc
đương nhiên. Các tín đồ tại Giê-ru-sa-lem đã bị tù (Công-vụ 8:3). Sứ đồ Giăng,
Phi-e-rơ, Phao-lô cũng bị tù.
5.
CHẾT:
Hội Thánh Si-miệc-nơ đã trung tín cho đến chết, nghĩa là dầu phải chết cũng cứ
giữ lòng trung tín với Chúa. năm 156, Polycarpe, giám mục tại Si-miệc-nơ bị nhà
cầm quyền La-mã buộc phải nhân danh hoàng đế phỉ báng Chúa Jêsus thì sẽ được
khỏi chết. Ông đáp: “Đã 86 năm qua, tôi phục vụ Chúa, Ngài chẳng hề làm hại tôi,
làm sao tôi có thể phỉ báng Đấng đã cứu tôi?” Cuối cùng, ông bị thiêu
sống.
Chúa
phán với Hội Thánh Si-miệc-nơ: “ngươi chớ ngại (chớ sợ) điều mình sẽ chịu khổ…
Hãy trung tín cho đến chết, rồi ta sẽ ban cho ngươi mão triều thiên của sự sống…
kẻ nào thắng sẽ chẳng bị hại gì về lần chết thứ hai”.
III.
BẸT-GĂM, HỘI THÁNH CÓ TÀ THUYẾT (Khải-huyền 2:1-17)
Chúa
biết nơi ở của Hội Thánh Bẹt-găm, đó là trung tâm thờ lạy tà thần. Tại đây chiến
sĩ của Chúa phải chiến đấu với sự sai lầm vì có nhiều tư tưởng, nhiều tôn giáo,
nhiều triết lý khác nhau chống lại lời của Chúa. Đành rằng chúng ta phải yêu
Chúa là dấu hiệu thứ nhất, phải chịu bắt bớ vì Danh Ngài là dấu hiệu thứ nhì,
song cũng phải đứng vững trong lẽ thật là dấu hiệu thứ ba. Vì cả ba là dấu hiệu
của Hội Thánh sống. Vì vậy, dầu Chúa khen Hội Thánh Bẹt-găm đã vững lòng tôn
Danh Ngài như An-ti-ba, thì cũng có điều Ngài trách họ là trong họ còn có người
theo giáo lý Ba-la-am, và có người theo giáo lý Ni-cô-la.
Chúng
ta biết giáo lý của Ba-la-am. Ông này là một tiên tri nổi tiếng mà Kinh Thánh
phải để 3 phần đoạn Dân-số Ký (22-24) chép về ông, song không phải là việc tốt,
mà là việc xấu. Ông đã bị Ba-lác là vua của Mô-áp mua chuộc, ông đã bán rẻ chức
thánh và lương tâm mà rủa sả dân Đức Chúa Trời để được vàng bạc, của cải, danh
vọng. Ông còn bày mưu cho Ba-lác cám dỗ dân Y-sơ-ra-ên phạm tội thờ lạy tà thần,
ăn của cúng và gian dâm, để rồi 24.000 người bị giết (Dân-số Ký 25:1-9). Từ đó
ông bỏ chức vụ để theo dân Ma-đi-an, nên khi dân Y-sơ-ra-ên chiến thắng dân
Ma-đi-an, họ giết luôn kẻ phản bội là Ba-la-am (Dân-số Ký 31:8-16). Kinh Thánh
nhiều lần nhắc lại Ba-la-am để cảnh cáo chúng ta (Phục-truyền 23:4, 5; Giô-suê
24:9-10; Nê-hê-mi 13:2; Mi-chê 6:5; IIPhi-e-rơ 2:15; Giu-đe 11; Khải-huyền
2:14). Giáo lý của Ba-la-am trong Cựu Ước cũng là giáo lý của Ni-cô-la trong Tân
Ước. Họ nêu lên sự tự do, song không phải sự tự do trong Đức Thánh Linh mà phóng
túng trong tư dục của xác thịt, để trở thành nô lệ cho tội lỗi và ma quỷ. Đồng
thời, họ bán rẻ chức thánh và lương tâm để được danh, lợi,
quyền.
Chúa
gọi những kẻ đó ăn năn, bằng không Chúa sẽ đến mà giao chiến cùng họ. Nếu họ ăn
năn sẽ được thưởng.
Những
điều chúng ta đang gặp và sẽ gặp là những điều Hội Thánh trải qua các đời đã
gặp. Chẳng có điều gì mới ở dưới mặt trời (Truyền-đạo 1:9). Chúa đã giữ gìn Hội
Thánh đến ngày nay, Ngài sẽ còn giữ gìn Hội Thánh cho đến cuối cùng. Chúng ta
được khích lệ, thương yêu, chịu khổ, trung thành vì Danh Chúa, tức là đắc thắng.
Tất cả những lời hứa đều dành cho kẻ đắc thắng (câu 7, 11,
17).
CÂU
HỎI
1.
Giăng
mô tả hình dung của Chúa như thế nào?
2.
Chúa
đang ở đâu và làm gì với Hội Thánh?
3.
Những
điều đáng khen của Hội Thánh Ê-phê-sô là gì?
4.
Điều
đáng trách của Hội Thánh Ê-phê-sô là gì?
5.
Những
sự bắt bớ mà Hội Thánh Si-miệc-nơ phải chịu là gì?
6.
Chúa
khích lệ Hội Thánh Si-miệc-nơ như thế nào?
7. Ba-la-am là vị tiên tri thế nào?
8. Tại sao Kinh Thánh nhiều lần đề cập tới Ba-la-am?
9. Ba dấu hiệu của một Hội Thánh sống là gì?
- Hội Thánh của chúng ta giống như Hội Thánh nào trong ba Hội Thánh này?