A-na-nia. Ananias (Ðức Chúa Trời ban ơn).
I. Chồng của Sa-phi-ra, nói dối rằng dâng hết cả của cải mình cho Hội thánh. Vì Hội thánh đầu tiên có thói quen tiêu chung tiền tài. Hễ ai có tiền thì để nơi chơn các Sứ đồ mà dâng. Song không phải là sự ép buộc. Phi-e-rơ trách hắn là lừa dối vì không dâng hết cả theo như lời hứa, thì hắn lập tức ngã xuống và tắt hơi (Công vụ các sứ đồ 5:1-10).
II. Một người môn đồ nhơn đức theo luật pháp ở Ða-mách, được Chúa soi sáng, khiến mắt của Sau-lơ sáng và làm lễ báp-têm cho ông (Công vụ các sứ đồ 9:10-18; 22:12).
III. Thầy tế lễ cả, người thành Giê-ru-sa-lem. Khi Phao-lô bị bắt ở Giê-ru-sa-lem, chính người đó làm thầy tế lễ thượng phẩm, cùng với bọn biện sĩ kiện Phao-lô trước mặt Phi-lát (Công vụ các sứ đồ 23:2; 24:1). A-na-nia là người nóng tánh; nên khi Phao-lô tuyên rằng: "Tôi đã ăn ở trọn lương tâm tử tế cho đến ngày nay", thì bảo người vả miệng ông Phao-lô. Ông Phao-lô nói rằng: "Hỡi bức tường tô trắng kia, Ðức Chúa Trời sẽ đánh ông" (Công vụ các sứ đồ 23:1-3; cũng xem Ma-thi-ơ 23:27). Ông là người tham ăn hối lộ, làm cong luật pháp, đã bị người ta tố cáo với chính phủ La-mã, song ông tìm cách gỡ thoát, nên chưa bị định tội. Kịp khi thành Giê-ru-sa-lem bị vây, người Do-thái đốt nhà ông, bắt được ông ở trong rãnh, bèn giết chết (chừng nhằm năm 67), ứng nghiệm như lời nói của Phao-lô.