A-rôn

         A-rôn. Aaron (Có lẽ là: Sáng ngời; và theo Jérôme, giáo phụ Hội Thánh, thì nghĩa là: Một núi có sức mạnh).



      Ông, họ Lê-vi, con của Am-ram và Giô-kê-bết, anh của Môi-se, hơn Môi-se ba tuổi. Các con ông tên là Na-đáp, A-bi-hu, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma (Xuất Ê-díp-tô ký 6:20,23,25; Dân số ký 15:20). Lúc ông ra đời, dường như không gặp điều gì nguy hiểm giống như Môi-se. Lần thứ nhứt trong Kinh Thánh nói đến A-rôn là khi ông tám mươi ba tuổi; vì có khẩu tài, ông vâng mạng Ðức Chúa Trời, giúp Môi-se, là người không khéo nói, cùng làm phép lạ, cứu dân Do-thái ra khỏi xứ Ai-cập (Xuất Ê-díp-tô ký 4:-16:). Bấy giờ cây gậy của Môi-se hình như đã giao lại cho A-rôn (Xuất Ê-díp-tô ký 4:17). A-rôn dùng gậy đó làm nhiều phép lạ: giáng ôn dịch trên xứ Ai-cập và rẽ nước ở Biển Ðỏ (Xuất Ê-díp-tô ký 7:-11:; 14:16). Trong khi Giô-suê đánh với người A-ma-léc, ông và Hu-rơ đỡ tay Môi-se để cho Giô-suê đánh thắng (Xuất Ê-díp-tô ký 17:10,12). Ông cũng lên núi Si-na-i, thấy vinh quang của Ðức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô ký 24:1; 9-11). Sau theo mạng lịnh Ðức Chúa Trời, ông được lập làm thầy tế lễ thượng phẩm thứ nhứt trong 40 năm: và dòng dõi ông giữ mãi chức đó (Xuất Ê-díp-tô ký 28:1). Song ông cũng phạm tội lớn: đúc bò vàng cho dân thờ (Xuất Ê-díp-tô ký 32:1-6). Với Mi-ri-am, ông lằm bằm nghịch cùng Môi-se (Dân số ký 12:). Ông và Môi-se cùng trái mạng Ðức Chúa Trời ở Ca-đe (Dân số ký 20:12), cho nên Ngài không cho vào Ca-na-an. Về sau, đến núi Hô-rơ, ông vô bịnh mà qua đời thọ 123 tuổi (Dân số ký 20:28; 33:39; Phục truyền luật lệ ký 10:6). Ðến nay người A-rạp còn tế ông trên núi đó.
       Tân Ước có nói đến "A-rôn" năm lần (Lu-ca 1:5; Công vụ các sứ đồ 7:40; Hê-bơ-rơ 5:4; 7:11; 9:4). Trong đó có hai chỗ cần yếu nhứt, là Hê-bơ-rơ 5:4 và 7:11. Xét ý nói trong những câu đó có nghĩa là A-rôn được Ðức Chúa Trời kêu gọi làm thầy tế lễ thượng phẩm, làm hình bóng về Ðấng Christ. Còn tôn chỉ thì tỏ ra rằng Ðấng Christ thật siêu việt hơn thầy tế lễ thuộc đời luật pháp nhiều.
       A-rôn không tự mình lãnh chức thầy tế lễ thượng phẩm, song có Chúa kêu gọi (Hê-bơ-rơ 5:4,5); chịu xức dầu (so sánh Thi Thiên 45:7 và 133:2); cầu thay cho dân mình có tội và mang tên các chi phái trên vai và ngực (Xuất Ê-díp-tô ký 28:12,29,30); chỉ một mình ông là thầy tế lễ thượng phẩm đến nỗi người khác chiếm lấy chức đó của ông hay là cây gậy của chức đó thì phải chết (Tham khảo Thi Thiên 110:2; Dân số ký 24:17). Chỉ có ông vào nơi thánh dâng huyết trước nắp thi ân trong ngày lễ chuộc tội và luôn luôn đeo trên trán cái thẻ có chép: "Thánh cho Ðức Giê-hô-va" (Tham khảo I Cô-rinh-tô 1:30; Hê-bơ-rơ 9:24 và Xuất Ê-díp-tô ký 28:36-38); và trên ngực gắn u-rim và thu-nim, nghĩa là "quang minh" và "hoàn thiện", đều chỉ về Thầy tế lễ Thượng phẩm thật của chúng ta, là Ðức Chúa Jêsus Christ.
       Dân số ký 16:-17:: chép hội chúng dấy nghịch, lằm bằm cùng Môi-se và A-rôn. Chúa dạy Môi-se lấy trong các trưởng tộc của các chi phái, mỗi người một cây gậy, cộng mười hai cây gậy đem để trước hòm bảng chứng. Ngày hôm sau, cây gậy của A-rôn nảy mụt, trổ hoa và sanh trái (Dân số ký 17:8). Ðó làm chứng rằng A-rôn làm thầy tế lễ thật do Chúa lựa chọn vậy.
       Tiến sĩ Scofield luận về Xuất Ê-díp-tô ký 28:1 "A-rôn làm hình bóng về Ðấng Christ, là thầy tế lễ cả của chúng ta. Ðấng Christ là thầy tế lễ theo ban Mên-chi-xê-đéc, song Ngài làm chức tế lễ theo mẫu mực của A-rôn. Hê-bơ-rơ 7: tỏ ra ban; Hê-bơ-rơ 9: tỏ ra mẫu mực. Cũng xem bài MÊN-CHI-XÊ-ÐÉC".
       Tiến sĩ Scofield lại luận về Lê vi ký 8:, 12: "Có hai sự khác nhau quan hệ về chức thầy tế lễ cả, bởi đó làm chứng chắc rằng chức ấy làm hình bóng về Ðấng Christ".
       1. A-rôn chịu xức dầu trước khi những của lễ bị giết, song về phần các thầy tế lễ thì được bôi huyết trước khi chịu phép xức dầu. Ðấng Christ, Ðấng vô tội, không cần làm gì để sửa soạn chịu xức dầu, là hình bóng về Ðức Thánh Linh.
       2. Chỉ có đổ dầu trên thầy tế lễ cả mà thôi. Ðức Chúa Trời "ban Thánh Linh cho Ngài không chừng mực" (Giăng 3:34). "Ðức Chúa Trời của Chúa lấy dầu vui mừng xức cho. Khiến Chúa trổi hơn kẻ đồng loại mình (Hê-bơ-rơ 1:9).
       Tiến sĩ Scofield luận về Xuất Ê-díp-tô ký 7:12 (cũng xem Xuất Ê-díp-tô ký 4:2). "Như gậy của Môi-se là cây gậy có quyền năng, cây gậy của Vua (Phục truyền luật lệ ký 33:4,5), cũng vậy, cây gậy của A-rôn là cây gậy của sự sống, là cây gậy của Thầy tế lễ. Ở đây những con rắn, hình bóng về quỉ Sa-tan, có quyền của sự chết (Khải-huyền 12:9; Hê-bơ-rơ 2:14), bị nuốt mất; cũng vậy, trong sự sống lại thì sự chết sẽ "bị nuốt mất trong sự thắng" (I Cô-rinh-tô 15:54).
       Tiến sĩ Scofield luận về Dân số ký 17:8: "Cây gậy A-rôn trổ hoa là hình bóng về sự Ðấng Christ sống lại, được Ðức Chúa Trời nhận là Thầy Tế lễ cả". Lúc đó chức thầy tế lễ của A-rôn bị thử nghiệm bởi cớ Cô-rê phản loạn, cho nên chính Ðức Chúa Trời quyết định làm chứng chắc chắn về chức đó (17:5). Mỗi trưởng tộc của 12 chi phái "nộp cho Môi-se một cây gậy" chết hẳn rồi. Chúa chỉ truyền sự sống vào cây gậy của A-rôn mà thôi. Ấy là thí dụ về những đấng sáng lập các tôn giáo đã chết rồi, trong số đó cũng có Ðức Chúa Jêsus, song chỉ có Ngài được từ kẻ chết sống lại, và được nhắc lên làm Thầy tế lễ cả (Hê-bơ-rơ 4:14; 5:4-10).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.