Áp-đia

         Áp-đia. Abdias (Người thờ Giê-hô-va).



      Một tiên tri của xứ Do-thái (Áp-đia 1:) Sử gia Josèphe tin rằng tiên tri nầy chính là Áp-đia kính sợ Ðức Chúa Trời và làm quản gia trong cung điện A-háp; nhưng có lẽ tiên tri ấy sống rất ít là một trăm năm sau A-háp.
       Sách Áp-đia đứng hàng thứ tư trong các tiên tri nhỏ. Sách nầy chỉ có một đoạn và nói tiên tri về việc hủy diệt Ê-đôm (câu 1-9) và tại sao có sự hủy diệt ấy, tức là vì Ê-đôm bỏ tình huyết mạch mà giữ thái độ cừu địch đối với con cháu Gia-cốp (câu 10-11); cũng răn dạy Ê-đôm chớ vui sướng vì thấy con cái Do-thái sầu khổ (câu 12-16), và dự ngôn về dân Y-sơ-ra-ên được giải cứu và mở mang bờ cõi.
       Không ai biết chắc niên hiệu của sách tiên tri nầy. Người ta thường cho là chép trong thời kỳ đế quốc Canh-đê, khi thành Giê-ru-sa-lem lần lược phục tùng vua Ai-cập và vua Ba-by-lôn, rồi sau cùng bị vua Nê-bu-cát-nết-sa vây đánh và phá hủy tan tành. Bắt dân cư làm phu tù. Ý kiến nầy dựa theo những lời mô tả tai họa của Giu-đa (câu 10-16) và theo một thực sự là các tiên tri thời đó nghiêm trách Ê-đôm (Giê-rê-mi 49:7-22; Ê-xê-chi-ên 25:12-14; 35:).
       Có lẽ sách tiên tri nầy đã chép sớm hơn: (1) Vì không ngụ ý nói đến thành Giê-ru-sa-lem suy sụp, đền thờ bị đốt, tường lũy bị san phẳng, và thành phố bị phá hủy; (2) Vì thái độ cừu địch của Ê-đôm thật lâu đời lắm, và ý Áp-đia bày tỏ đó thì A-mốt cũng đã bày tỏ hơn một thế kỷ trước khi người Canh-đê xâm lấn xứ Do-thái; (3) Tình hình lịch sử mà Áp-đia dự ngôn đó cũng đã thực hiện vào khoảng vua A-háp trị vì.
       Tiến sĩ Scofield chú thích sách Áp-đia như sau nầy: Nội dung sách nầy dường như chỉ định niên hiệu của chức vụ Áp-đia vào đời trị vì của hoàng hậu A-tha-li say máu (II Các Vua 8:16-26). Nếu thật như thế, và nếu chức vụ của Giô-ên trong đời vua Giô-ách trị vì, thì theo niên đại, Áp-đia đứng đầu hàng các tiên tri chép sách và dùng mấy chữ "ngày của Ðức Giê-hô-va" trước nhứt.
       I. Sách chia làm bốn phần: (1) Ê-đôm bị hạ (câu 1-9); (2) Tội nặng nhứt của Ê-đôm (câu 10-14); (3) Ðến "ngày của Ðức Giê-hô-va", Ngài sẽ phạt Ê-đôm (câu 15-16. Xem Ê-sai 34: và 63:1-6); (4) Ê-đôm sẽ thuộc vào nước tương lai của Ðức Giê-hô-va (câu 17-21; xem Dân số ký 24:17-19).
       II. Khoảng năm 900 T.C., ông là quan gia tể của vua A-háp; ông rất kính sợ Chúa. Khi Giê-sa-bên diệt hết các Ðấng tiên tri thì Áp-đia dám đem một trăm tiên tri của Chúa giấu trong hang Ðức Chúa Trời và nuôi họ (Ma-thi-ơ 25:40; I Các Vua 18:3-16).
ếu Áp-đia không có ảnh hưởng lớn trong triều không tin kính đó, thì chắc chắn vua ác đó sẽ giết đi.
       Trong năm thứ ba có cơn đói kém rất lớn, thì A-háp sai Áp-đia đi khắp xứ để tìm các suối và khe, cứu ngựa và vua khỏi chết khát. Vua đi phía nầy, Áp-đia đi phía kia. Khi đi đường, bỗng chúc Áp-đia gặp Ê-li ra đón mình. Từ khi đã nói tiên tri về hạn hán (I Các Vua 17:1,3) thì Ê-li đi mất, không ai biết ở đâu. Ê-li bảo Áp-đia phải cho vua biết mình có ở đây, song Áp-đia sợ, có ý kiếu. Ê-li khuyên nên ông chịu đi. Rồi sau không có chép gì nữa về Áp-đia, song ông ấy làm gương dạy chúng ta biết kẻ kính sợ Chúa chẳng những có thể sống trong hoàn cảnh thiện mà cũng có thể sống trong hoàn cảnh rất ác (I Cô-rinh-tô 10:13; Ê-sai 27:3; I Phi-e-rơ 1:5).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.