Thành ẩn náu. Ville de refuge
Là thành Chúa phán bảo Môi-se dựng nên để kẻ nào lầm lỡ giết người thì có thể trốn tránh trong đó cho khỏi chết về tay kẻ báo thù (Xuất Ê-díp-tô ký 21:13, 14). Thành đó khi trước có ba; sau thấy có sáu (Dân số ký 35:11-34; Phục truyền luật lệ ký 4:41-43; 19:2-10). Thời kỳ mới lập thành ẩn náu tức là đời vua Giô-sia. Hồi đó, bờ cõi nước Do thái hãy còn chật hẹp, nên ba thành cũng đủ. Từ khi ở Ba-by-lôn trở về nước cũ, bờ cõi ngày một mở mang, thành ẩn náu cũng phải thêm lên nhiều hơn, nên có sáu thành. Tên sáu thành đó: Ba thành ở phía đông là Bết-se, Ra-mốt, Gô-lan. Ba thành ở phía tây là Kê-đe, Si-chem, Hếp-rôn (Giô-suê 20:). Thành ẩn náu đó chẳng những người Hê-bơ-rơ ở được, mà cả đến những khách kiều ngụ cũng được ở hết (Dân số ký 35:15; Giô-suê 20:9). Ðời xưa, trong đền miếu lớn có dựng bàn thờ làm nơi ẩn náu. Người Hê-bơ-rơ cũng có lệ đó: Phàm kẻ vô ý giết ai có thể trốn đến bàn thờ của Chúa; Ví bằng kẻ nào bày mưu cố ý giết người thì dầu trốn đến bàn thờ và nắm sừng cũng phải bắt để đền mạng (Xuất Ê-díp-tô ký 21:14; I Các Vua 2:28-34).