I Các Vua

I/. NGUỒN GỐC CỦA SÁCH:
  1. Tên sách:
Như chúng ta đã đề cập trong sách I Samuên thì sách I  và II Samuên, I và II Các Vua, I và II Sử ký, là một sách trong nguyên bản Hi-bá-lai. Các sách nầy được chia ra làm hai từ khi Kinh Thánh được dịch ra tiếng Hi-lạp (Thế kỷ thứ III TC.). Lý do chia ra là vì bản hi-văn dài hơn bản Hi-bá-lai 1/3, mà những cuộn sách thời đó bằng cây chỉ thảo (Papyrus) hoặc bằng da, đều có chiều dài giới hạn
Sách I và II Vua là sách sử quan trọng trong thế giới, ghi lại thời trị vì của các vua Y-sơ-ra-ên (chủ yếu là Y-sơ-ra-ên phía Bắc đồng thời cũng ghi các vua Giu-đa phía Nam)
  1. Tác giả:
Có 3 ý kiến:
  1. không biết ai là tác giả.
  2. Theo truyền thuyết của Do thái giáo thì có lẽ do Giê-rê-mi viết. Như vậy, sách được viết ra vào khoảng năm 489 TC.
  3. Có thể do E-xơ-ra viết. Nếu vậy thì sách được viết vào khoảng năm 445 TC.
Dù tác giả là ai, người đó chắc chắn phải sống đồng thời với Giê-rê-mi hoặc sau đó không lâu, vì
  • II Vua 25:29-30 (phải nhớ hai sách I và II vua là một) ghi ‘cho người (tức Giê-hô-gia-kin) ăn đồng bàn … trọn đời’. Chữ Trọn Đời cho thấy sách được viết ra sau khi Giê-hô-gia-kin đã qua đời (phải nhớ Giê-hô-gia-kin và Tiên tri Ê-xê-chi-ên bị đày qua Ba-by-lôn một lượt (II Vua 24:14 – 597 TC), vua được tha sau 37 năm bị tù (II Vua 25:27 – 561 TC), chết khoảng 550 TC.
  • Hai sách do một người viết ra vì cách dùng từ của hai sách giống nhau và mục đích viết sách cũng giống nhau. Mục đích chỉ ghi phần sử liên hệ đến tinh thần yêu mến Đức Chúa Trời.
Đời sống Salômôn dài 11 đoạn trong khi Manase làm vua lâu hơn Salômôn (55 năm – II Vua 21:1 chỉ ghi 18 câu). Nghĩa là người nào không yêu mến Đức Chúa Trời thì sách ghi ngắn, hoặc chỉ ghi gia phổ.
Tuy nhiên người nầy chỉ san định lại những tài liệu có sẵn như:
I Vua 11:41, sách hành trạng của Salômôn.
I Vua 14:19, Sử ký vua Y-sơ-ra-ên
14:29
I Vua 15:7, 23, 31; 16:5, 14, 27, …
Vì sưu tập tài liệu, nên sách có vài chỗ không đồng nhất về sự kiện, như I Vua 12:21-24 so với I Vua 14:30; 15:6
II/. THỜI GIAN GHI TRONG SÁCH:
  1. Tổng quát cả 2 sách:
 
A. BẮT ĐẦUB. KẾT THÚC
1. Với vua Salômôn1. Với vua Ba-by-lôn
2. Xây Đền thờ2. Đền thờ bị phá hủy
3. Vị vua kế vị đầu tiên huy hoàng3. Vị vua kế vị cuối cùng bị lưu đày
Như vậy thời gian ghi trong sách kéo dài độ 400 năm
  1. Chi tiết sách I Các Vua:
  1. Thời kỳ hiệp nhất 1: - 11: – Salômôn – 40 năm (11:42)
  2. Thời kỳ chia rẽ:
GIU-ĐA
 
VUATÁNHCAI TRỊKINH THÁNH
RôbôamAc17 năm14:21
AbigiamAc3 năm15:1
A-saThiện41 năm15:10
GiôsaphátThiện25 năm22:42


Y-SƠ-RA-ÊN:
 
VUATÁNHCAI TRỊKINH THÁNH
GiêrôbôamÁc22 năm14:20
Na-đápÁc2 năm15:25
BaêsaÁc24 năm15:33
Ê-laÁc2 năm16:8
Xim-riÁc7 ngày16:15
Ôm-riÁc12 năm16:23
A-hápÁc22 năm16:29
A-cha-xiaÁc2 năm22:52
Tất cả độ 86 năm
Nhận xét:
Trong vòng 86 năm, vương quốc Y-sơ-ra-ên có 8 vị vua, tất cả đều làm ác (tức là không kính sợ Chúa). Còn Giu-đa thì hai vua cai trị lâu nhất là hai vua thiện (kính sợ Chúa).
BỐ CỤC:
Đề tài: SỰ CHIA RẼ
Câu gốc: 11 :11
  1. Căn nguyên (Mầm mống) Sự Chia Rẽ: 1: - 11:
(40 năm Salômôn cai trị)
  1. Salômôn lên ngôi – 1: - 2:
  2. Công việc của Salômôn – 3: - 10:
    1. Chính sách cai trị của Salômôn – 3: - 4:
    2. Xây dựng Đền thờ và cung điện – 5: - 8:
    3. Danh tiếng của Salômôn – 9: - 10:
  3. Tội lỗi của Salômôn – 11:
    1. Cảnh trạng của Sự Chia Rẽ – 12: - 22:
(80 năm đầu của hai vương quốc)
  1. Rôbôam lên ngôi – cớ tích sự chia rẽ – 12: - 14:
  2. Các vua đầu tiên của Thời kỳ chia rẽ – 15: - 22:
  3. Nước Giu-đa: Abigiam đến Giôsaphát – 15:1-24
  4. Nước Y-sơ-ra-ên: Na-đáp đến A-háp – 15:25 – 21:
  5. Thử nghiệm hiệp nhất thất bại – 22:
Tội lỗi xen vào thì không hiệp nhất được. Cơ-đốc nhân (Giô-sa-phát) muốn hiệp nhất với A-háp (tội lỗi) thì thiệt hại cho Cơ-đốc nhân.
IV/. NỘI DUNG SÁCH:
Có 3 việc nổi bật được nêu ra trong sách:
  1. Salômôn:
  1. Tên của Salômôn (Shêlômôh) có nghĩa là Người Bình An – I Sử 22:9, do Đa-vít đặt cho.
Salômôn còn có tên là Giê-đi-đia (Jedidajah) – II Samuên 12:25, người được yêu thương (con cưng của Đức Chúa Trời), do Nathan đặt theo ý nghĩa theo tên của Đa-vít.
  1. Salômôn làm vua – 1:
    • 1:3-40, Salômôn lên ngôi vua khi Đa-vít còn sống (Đa-vít đã được 70 tuổi, già yếu – 1:1)
    • 2: - 4:, nền tảng cai trị của Salômôn đặt trên
2:, theo di chúc của vua cha là Đa-vít (trị tội những kẻ thù)
3:, nhờ cậy Chúa (3:9, xin Chúa cho khôn ngoan.
4:, xếp đặt những người cộng tác.
  • Thời Salômôn làm vua là thời kỳ cực thịnh của Y-sơ-ra-ên (4:20, 21, 25).
  • Đặc điểm của Salômôn là ông được Chúa ban cho sự khôn ngoan đến nỗi cả thế giới từ đó đến nay đều công nhận (đoạn 3 và 4 đã ghi lại đặc điểm khôn ngoan nầy
Sự khôn ngoan nầy do lời Salômôn xin Chúa (3:9)
Sự khôn ngoan nầy từ Đức Chúa Trời ban cho (3:10-12)
Sự khôn ngoan nầy hơn tất cả mọi người trước và sau ông (4:29-31, 34)
  • Đời Salômôn làm vua là thời kỳ Y-sơ-ra-ên giàu có – Đoạn 10 ghi lại sự giàu có của Salômôn:
10:21, 27, bạc giống như đá thường. Xứ Y-sơ-ra-ên là vùng đồi núi, nên đá có rất nhiều. Gỗ bá-hương là gỗ quí nhiều như cây sung ngoài đồng. Không kể đồng là chi.
10:13, Salômôn ban cho Nữ hoàng Sê-ba (có thể là Nữ hoàng Ê-thi-ô-pi hoặc Yemen) những điều bà xin, ước (nghĩ) theo lệ của vua (ứng nghiệm Êphêsô 3:20; Philíp 4:19)
  • Qua những đặc điểm nầy, Salômôn được Chúa Jêsus Christ nhắc đến trong Mathiơ 6:29; 12:42.
  • Các sách Châm ngôn và Nhã ca đã được viết ra trong giai đoạn nầy. Vua Salômôn đã cai trị Y-sơ-ra-ên rộng lớn chưa từng có trong lịch sử quốc gia nầy.
  1. Salômôn thất bại – 11:
11:1-8 cho biết nguyên nhân khiến Salômôn thất bại là từ 700 hoàng phi và 300 cung nữ, họ đã dẫn dụ Salômôn thờ lạy hình tượng. Chúng ta phải chú ý là Salômôn không bỏ Chúa, nhưng vua cũng thờ hình tượng – II Côrintô 6:14; I Vua 11:6.
Sự thất bại xảy đến trong tuổi già của Salômôn – 11:4, ông đã quên Lời Chúa dạy cho người làm vua trong Phục truyền 17:16-17, phải tránh 3 điều:
  • Đừng có nhiều ngựa (Salômôn đã liên kết ngoại bang là Ai Cập để có nhiều ngựa, vì ngựa của Ai Cập là ngựa tốt), tức là đừng chú trọng chiến tranh.
  • Đừng có nhiều phi tần – nêhêmi 13:26
  • Đừng có nhiều bạc, vàng (tức là sưu cao thuế nặng người dân)
Thế mà Salômôn phạm cả 3 điều.
Từ sự thất bại nầy Chúa đã phạt Salômôn – 11:11, Chúa đã dấy lên nhiều kẻ thù nghịch.
Có lẽ sách Truyền đạo được viết ra trong thời kỳ nầy, nói lên tâm trạng nhận ra mọi sự là hư không của ông.
  1. Đền thờ:
  1. Kế hoạch xây Đền thờ:
    • II Samuên 7:6.
Trong 400 năm, từ khi ra khỏi Ai Cập đến đời vua Đa-vít, dân Y-sơ-ra-ên chỉ có Đền Tạm
Sau khi vào Đất Hứa, Đền Tạm được đặt tại Si-lô (I Samuên 4:3). Có lẽ lúc bấy giờ do bị dân Philitin đánh phá luôn, nên Đền tạm được dời đến Nóp (I Samuên 21:1-9, Nóp là thành của các thầy tế lễ – I Samuên 22:19, thuộc địa phận của chi phái Bên-gia-min – Nêhêmi 11:31-32)
  • II Samuên 7:2.
Sau khi thống nhất Y-sơ-ra-ên, Đa-vít luôn ghĩ đến việc xây một Đền thờ cho Chúa, nhưng Đức Chúa Trời đã ngăn cản không cho ông xây vì ông là tay chiến sĩ (I Sử 22:8), đã gây nhiều thù oán với các dân chung quanh.
Tuy nhiên, dù không được xây, Đa-vít cũng đã dự trữ từ kiểu mẩu Đến thờ (I Sử 28:11-12, 19), vật liệu (I Sử 28:2; 29:2)
  1. Vật liệu xây Đền thờ:
Đền thờ được xây dựng bằng bốn loại vật liệu chính:
  • ĐÁ:
Cái nền của Đền thờ là núi Mô-ri-a (Sáng. 22:2) và là sân đạp lúa của Ọt-nan (II Samuên 24:24-25; II Sử 3;1), rộng độ 200 ha (Xem Thánh Kinh Tự Điển của W. Cadman)
Chỉ một tảng đá ở đó dài 12 mét và là đá quí – I Vua 5:17.
Đá nầy được đẽo sẵn nơi hầm nên tại Đền thờ người ta không nghe tiếng đẽo đá – I Vua 6;7
Hiện nay cái nền Đền thờ nầy và một vách Đền thờ vẫn còn. Người Do thái thường đến đây để cầu nguyện trong tiếng khóc, nên được gọi là Bức Tường Than Khóc.
  • GỖ:
Gỗ được dùng xây dựng Đền thờ là gỗ hương bách hay hương nam – Thi thiên 29:5; Êxêchiên 31:3, 5)
Cây hương nam là loại cây rắn chắc, mùa đông không rụng lá, rất thơm – Nhã ca 4:11; Ôsê 14:6.
Gỗ nầy thường được dùng làm nhà – Giê. 22:14
Ngoài ra còn có gỗ tùng – I Vua 6:15 – dùng làm nền và gỗ Ôlive – I Vua 6:23, 31.
  • VÀNG:
Salômôn dùng vàng để bọc phần trong Đền thờ – I Vua 6:20-22, 28, 30, 32-33 – và những khí dụng của Đền thờ – 7:48-50.
  • ĐỒNG:
I Vua 7:15-47 cho thấy những vật dụng ngoài Đền thờ đều bằng đồng.
Salômôn có một người thợ đặc biệt phụ trách về các vật dụng bằng đồng – 7:13-14
Trọng lượng của ĐỒNG không thể  cân – 7:47
Người ta tính phỏng trị giá vật liệu xây dựng Đền thờ từ 2 đến 5 tỉ Mỹ kim (thời giá thập niên 50 thế kỷ 20)
  1. Công tác xây dựng:
Do 30,000 người Y-sơ-ra-ên và 150,000 người ngoại quốc (có lẽ là người Ca-na-an), cộng với 72,000 người khiêng gánh, 80,000 người đẽo đá, 3,300 (Hoặc 3,600) đốc công – I Vua 5:13-16; II Sử 2:17-18
Thời gian xây Đền thờ là 7 năm – I Vua 6:37
LỊCH SỬ ĐỀN THỜ:
(1). Đền Tạm:
Từ khi ra khỏi Ai Cập đến đời Salômôn độ 400 năm [40 năm trong đồng vắng và thời gian còn lại tại Si-lô]
(2). Đền thờ Salômôn xây – I Vua 14:25-26
Sau khi Salômôn qua đời độ 5 năm, thì Đền thờ bị cướp phá
I Vua 25:8-9, bị người Ba-by-lôn thiêu đốt
(3). Đền thờ do Xô-rô-ba-bên tái thiết: 
Sau khi bị lưu đày 70 năm, do chiếu lịnh của vua Si-ru, Xô-rô-ba-bên dẫn dân Y-sơ-ra-ên hồi hương tái thiết Đền thờ nầy – E-xơ-ra 1:
Đền thờ nầy tồn tại đến khi vua Hê-rốt Đại vương trùng tu – tồn tại được 500 năm.
(4). Đền thờ do vua Hê-rốt xây dựng:
Vì vua Hê-rốt Đại vương vốn là người Ê-đôm, được Hoàng đế Lamã đưa lên ngôi, nên vua Hê-rốt không được lòng người Y-sơ-ra-ên. Để lấy lòng người Y-sơ-ra-ên, Hê-rốt đã cho xây lại Đền thờ bằng đá cẩm thạch quí mua từ Lamã, rất đẹp. Việc xây dựng mất 46 năm – Giăng 2:20.
Đền thờ nầy bị người Lamã phá hủy năm 70 SC.
(5). Đền thờ của Ê-xê-chi-ên – Ex. 40: - 43:
Đây là Đền thờ tương lai sẽ được xây dựng trong kỳ Đại Nạn, sau khi Chúa Jêsus Christ tái lâm chặng thứ nhất
(6). Đền thờ Trên trời – Hêb. 9:11, 24; Khải. 11:19
Đền thờ trên đất được xây dựng theo kiểu mẩu Đền thờ trên trời. Về sau, chính Chúa Jêsus Christ là Đền thờ – Khải 21:22.
(7). Đền thờ thân thể – I Côrintô 6:19
  1. Sự phân chi hai nước:
Từ đoạn 12, sau cái chết của Salômôn, nước Y-sơ-ra-ên bị chia làm hai:
  • 2 nước Y-sơ-ra-ên, gồm:
10 chi phái phía Bắc lập thành vương quốc Y-sơ-ra-ên.
2 chí phái phía Nam (Giu-đa và Bên-gia-min) lập thành vương quốc Giu-đa – 12:21
  • 2 dòng vua:
Dòng vua Đa-vít cai trị chi phái Giu-đa
Dòng Giê-rô-bô-am thuộc chi phái Ép-ra-im (nên về sau Chúa thường gọi vương quốc phía Bắc là Ép-ra-im) – 11:26
Sự chia rẽ nầy khiến nước Y-sơ-ra-ên suy yếu, từ đây về sau luôn bị các nước chung quanh hà hiếp. Đồng thời phía Bắc, vua Giê-rô-bô-am vì sợ dân sự hướng về nước Giu-đa phía Nam qua việc mỗi năm đến Giê-ru-sa-lem thờ phượng Đức Chúa Trời, nên Giê-rô-bô-am đã lập hình tượng hai con bò, một đặt tại Đan phía bắc, và một đặt tại Bê-tên phía nam (12:26-29) kêu gọi dân Y-sơ-ra-ên không cần đến Giê-ru-sa-lem thờ phượng. Việc làm nầy khiến Y-sơ-ra-ên phạm tội thờ hình tượng.
Một ý tưởng chia rẽ (phe đảng) bao giờ cũng làm suy yếu Hội Thánh và đưa đến những tội lỗi nặng hơn.
  1. Tiên tri Ê-li – 17: - 22:
  1. Đặc điểm của Tiên tri Ê-li:
    • Êli là người có đức tin. Đức tin của Ê-li có thể điều khiển mưa nắng – 17:1; 18:37-38, 44-45.
    • Ê-li là người hoàn toàn tin cậy Đức Chúa Trời.
    • Gia-cơ 5:17 xác nhận Ê-li là người yếu đuối như chúng ta, nhưng chạy bộ rất giỏi – 18:46; 19:3, 8.
    • Ê-li là người can đảm dám quở trách vua A-háp (17:1; 18:18; 21:20, đặc biệt là can đảm dám nói thật lòng mình với Chúa – 19:4, 14.
    • Ê-li là tiên tri sống bằng Lời Chúa. Mỗi hành động của Ê-li luôn có Lời Đức Chúa Trời hướng dẫn – 17:2, 8; 18:1; 19:9; 21:17, 28.
    • Ê-li là người không thấy sự chết – II Vua 2:11
  2. Công việc của Ê-li:
    • Ê-li là người được Chúa sai đến để tỉnh thức dân Y-sơ-ra-ên lúc họ đang đi giẹo hai bên.
    • Chức vụ của Ê-li liên hệ với Chúa Jêsus Christ: Ê-li làm hình bóng về người đến dọn đường (Giăng Báp-tít) cho Chúa Jêsus Christ đến thế gian; Ê-li được trò chuyện với Chúa Jêsus Christ trên Núi Hóa Hình.
Như vậy, chức vụ của Ê-li chạy suốt lịch sử dân Y-sơ-ra-ên.
  1. Gương của Ê-li:
Ê-li có bài học để làm gương cho chúng ta, nhưng nổi bật có hai điều:
  • Về thuộc linh: sốt sắng cầu nguyện – Gia-cơ 5:17
  • Về thuộc thể: Luôn tin cậy sự tiếp trợ của Chúa.
Có người hỏi rằng ngày nay chúng ta không làm việc mà có ăn như Ê-li được không? Câu trả lời khẳng định là ĐƯỢC! Vì:
  • Kinh Thánh làm chứng rằng Đức Chúa Trời đã nuôi dân Y-sơ-ra-ên trong 40 năm trong đồng vắng, họ không làm vẫn có ăn – Phục truyền 8:2-5; Thi thiên 78:18-19
  • Vấn đề quan trọng là ngày nay chúng ta có đủ đức tin như Ê-li chờ đúng 12 giờ để chim quạ mang thức ăn đến không? Phải nhớ đức tin không phải là làm biếng – Rôma 12:11; II Tês. 3:10-12.

Đề mục: SA-LÔ-MÔN
Kinh thánh: I Vua 3:10-15
Câu gốc: I Vua 3:12
Mục đích: Học sách I Vua với bài đầu tiên là về vua Sa-lô-môn.

I/. SỰ THÀNH CÔNG CỦA SA-LÔ-MÔN:
  • I Vua 3:10-15.
  • Nói đến Sa-lô-môn là mọi người đều nghĩ đến sự thành công của Sa-lô-môn, nhất là thành công về sự khôn ngoan và sự giàu có của Sa-lô-môn. Vậy thì chúng ta cần học qua về sự thành công nầy.
1/.  Bí quyết thành công của Sa-lô-môn:
  • I Vua 3:10
  • Những lời ngắn gọn của câu 10 đã nói lên bí quyết thành công của Sa-lô-môn. Bí quyết thành công đó là gì? Ấy là ‘Lời của Sa-lô-môn đẹp lòng Chúa, vì người đã cầu xin sự đó’.
  • Sa-lô-môn đã cầu xin điều gì mà làm cho Chúa vui lòng và Ngài sẵn sàng để ban thưởng cho Sa-lô-môn?
  • Chúng ta phải đọc lại 3:4-9, để biết lời cầu xin của Sa-lô-môn:
  • 3:4, Trước khi chánh thức cai trị với chức vụ là vua của I-sơ-ra-ên, điều Sa-lô-môn làm là ông đã tìm một nơi cầu nguyện với Chúa.
  • 3:5-9 nội dung lời cầu nguyện của Sa-lô-môn gồm:
  • Sa-lô-môn đã nhìn nhận ngôi vua mà vua cha của ông là Đa-vít có được là ƠN CỦA CHÚA ban, vì sự trung tín, công bình và lòng ngay trọn vẹn của Đa-vít đối với Chúa.
Rõ ràng Sa-lô-môn đã có quan sát, hay nói cách khác là đã có học tập để chuẩn bị chức vụ làm vua. Điều chúng ta phải cảm tạ Chúa là Sa-lô-môn đã quên những kinh nghiệm của người đi trước mình là vua cha Đa-vít, Sa-lô-môn đã nhìn thấy được bí quyết thành công của vua cha Đa-vít, không phải vì Đa-vít là một chiến sĩ giỏi, một người quản trị hay, hoặc tài năng gì, nhưng sở dĩ Đa-vít thành công là vì Đa-vít đã biết đặt trọng tâm đời sống vào chính Chúa, sống đẹp lòng Chúa.
Cảm ơn Chúa đã cho Sa-lô-môn có một người cha gương mẫu tin kính, để lại cho Sa-lô-môn một nền tảng vững chắc. Cảm ơn Chúa Sa-lô-môn là một người con hiếu thảo đã biết học điều hay từ cha mình.
  • Sa-lô-môn nhìn nhận sự yếu kém của mình như một đứa trẻ trước một số dân đông không đếm được, chưa biết phải quản lý làm sao.
Dĩ nhiên, chúng ta tin rằng với địa vị là một Thái tử nối ngôi vua cha, được cưng chiều, yêu thương như Sa-lô-môn, thì chắc chắn Sa-lô-môn đã được tiếp thu một nền giáo dục cao, như Môi-se đã từng học trong Hoàng cung Ai Cập. Chắc chắn Sa-lô-môn cũng được dạy về môn quản trị cần có cho một vị vua.
Thế tại sao Sa-lô-môn lại nói với Chúa: tôi chỉ là một đứa trẻ nhỏ chẳng biết phải ra vào làm sao?
Đây có phải là một sự khiêm nhường không cần thiết, hoặc nói cách khác: Một sự khiêm nhường giả đối, lịch sự mà chúng ta thường gặp trong những lời cầu nguyện ngày nay không? KHÔNG, tôi quả quyết rằng KHÔNG. Vì Sa-lô-môn biết ông đang nói với ai? Đặc biệt rõ ràng là Chúa đang trực tiếp phán với Sa-lô-môn (3:5), làm sao ông dám giả dối hay lịch sự xã giao với Chúa. Tôi dám quả quyết như vậy, vì quan niệm của Sa-lô-môn và những người thời đó đối với Chúa rất cung kính, không phải như ý thức hiện diện của Chúa như chúng ta có ngày nay. Đó là lý do ngày nay, lời cầu nguyện của chúng ta lịch sự hơn là khiêm nhường, mang tính chất xã giao với Chúa hơn là thành thật thân hữu.
  • 3:9, và Sa-lô-môn đã cầu xin: Vậy, xin ban cho tôi tớ Chúa tấm lòng khôn sáng … Trong câu 5, Chúa cho phép Sa-lô-môn xin một điều: Hãy xin điều gì ngươi muốn ta ban cho ngươi. Chỉ xin một điều!
Trong Mác 10:51, Chúa Jêsus cũng đã cho người mù Ba-ti-mê xin một điều: Ngươi muốn ta làm chi cho ngươi?
Thật sự không phải dễ để chọn lựa một lời xin duy nhất.
Có một câu chuyện về một Cơ-Đốc nhân ngước mắt lên hỏi Chúa:
‘Chúa ơi, đối với Chúa một triệu năm là khoảng thời gian bao nhiêu?’
Chúa trả lời: ‘Đối với ta, đó chỉ là một phút’.
Cơ-Đốc nhân đó hỏi tiếp: ‘Chúa ơi, còn đối với một triệu đô-la là bao nhiêu?’
Chúa trả lời: ‘Chỉ là một xu.’
Người ấy lập tức xin Chúa: ‘ Chúa ơi, Chúa cho con một xu đó đi.’
Anh chị em biết Chúa trả lời thế nào không? Chúa có cho không?
Chúa trả lời: ‘Được, ngươi hãy chờ một phút.’
  • Anh chị em có biết tại sao chúng ta ít khi thành công không? Có lẽ tại chúng ta không có lời xin Chúa như Sa-lô-môn, mà chỉ có lời xin Chúa như người trong câu chuyện vừa kể. Chỉ muốn xin Chúa một xu mà không xin Chúa một tấm lòng khôn sáng.
  • Nếu ngay bây giờ Chúa cho mỗi chúng ta xin một điều, anh chị em xin Chúa điều gì? Hãy nhớ đó là điều duy nhất! Tôi rất muốn phát mỗi người một tờ giấy để mỗi người ghi ngay vào giấy đó điều mình muốn xin Chúa ngay bây giờ.
2/. Những điều Sa-lô-môn thành công:
  • I Vua 3:11-13.
  • Trong lời hứa ban ơn cho Sa-lô-môn, Chúa đã công bố hai điều ban cho Sa-lô-môn:
a/. Chúa ban cho Sa-lô-môn sự khôn ngoan: I Vua 3:11-12,
Chúa hứa ban cho Sa-lô-môn sự khôn ngoan như người cầu xin, chẳng những thế, Chúa lại ban cho sự khôn ngoan mà trước và sau Sa-lô-môn không ai có được.  Sự khôn ngoan tuyệt diệu nầy được chứng minh rõ ràng:
  • I Vua 3:28, cả I-sơ-ra-ên đều biết Chúa ban cho Sa-lô-môn sự khôn ngoan và bắt sợ. Điển hình qua việc phân xử đứa con của hai người đàn bà. Trong vụ phân xử nầy Sa-lô-môn đã khôn ngoan dựa vào tình mẫu tử và vua đã thành công.
  • I Vua 4:29-34, đã mô tả sự khôn ngoan tuyệt vời mà Chúa đã ban cho Sa-lô-môn.
b/. Chúa ban thêm cho Sa-lô-môn sự giàu có: I Vua 3:13
Chúa Jêsus có phán một lời trong Ma-thi-ơ 6:33, ‘Nhưng trước hết hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.’ Và Đức Chúa Trời thật đã cho thêm Sa-lô-môn mọi điều ấy nữa.
Dù Sa-lô-môn không có xin, nhưng từ lời cầu xin khôn ngoan của Sa-lô-môn, Chúa đã hứa ban cho Sa-lô-môn sự giàu có và vinh hiển – tức là sự đắc thắng trước các kẻ thù, độc nhất vô nhị.
I Vua 10:14-20, mô tả vàng được sử dụng cách bình thường trong đời của Sa-lô-môn
I Vua 10:21, đời Sa-lô-môn giàu đến nỗi người ta không kể bạc là chi.
I Vua 10:27, đời Sa-lô-môn, bạc thường như đá, gỗ bá hương như cây sung ngoài đường.
  • Chắc chắn Kinh thánh không nói rằng Đức Chúa Trời luôn ban cho mà Ngài yêu mến một đời sống thịnh vượng, vì chính Chúa Jêsus Christ khi Ngài đến thế gian, Chúa cũng đã tự làm nên nghèo (II Cô. 8:9). Nhưng Chúa cũng không để cho kẻ yêu mến Chúa phải đi ăn mày. Duy có điều giữa hai sự chọn lựa như Sa-lô-môn phải chọn lựa: Sự Khôn ngoan hoặc sự Giàu có, thì chúng ta sẽ chọn điều nào? Có nhiều người nghĩ rằng mình sẽ xin sự giàu có, vì khi giàu rồi sẽ mua được sự giàu có. Đó là một sự chọn lựa sai lầm khủng khiếp nhất.
  • Chúng ta không thể nói có tiền mua tiên cũng được, vì có nhiều thứ mà tiền bạc không mua được trong số đó có SỰ KHÔN NGOAN. Kinh thánh sách Châm. 9:10 làm chứng rằng sự khôn ngoan có được nơi người kính sợ Đức Giê-hô-va. Thế giới có rất nhiều người giàu mà chẳng khôn ngoan gì cả, trong khi đó không có ai trên thế giới nầy khôn ngoan mà nghèo khổ cả.

II/. SỰ THẤT BẠI CỦA SA-LÔ-MÔN:
  • I Vua 11.
  1. Nguyên nhân thất bại của Sa-lô-môn:
  • I Vua 11:1-8 cho chúng ta biết nguyên nhân thất bại của Sa-lô-môn.
  • Căn cứ vào lời Chúa dạy trong sách Phục truyền 17:16-17, Chúa đã răn cấm những người làm vua trong I-sơ-ra-ên ba điều:
  • câu 16, vua chớ nên lo cho có nhiều ngựa. Về kỹ thuật tác chiến thời Sa-lô-môn, ngựa là phương tiện di chuyển nhanh nhất. Với các đội kỵ binh và chiến xa kéo bằng ngựa, sẽ làm cho sức mạnh của quân đội đạt mức tối đa. Lịch sử thế giới cho chúng ta biết mãi đến thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, ngựa vẫn còn là phương tiện tác chiến hiệu quả. Thế giới không thể nào quên được những đội kỵ binh của Lamã, của Mông cổ, của Hồi giáo đã trải dài từ Á sang Âu.
Nhưng lúc bấy giờ, Ai Cập là nước cung cấp ngựa chiến rất tốt, vì vậy nó sẽ là một sự cám dỗ khiến tuyển dân dễ bị thỏa hiệp với nếp sống tội lỗi của Ai Cập.
Đây là tinh thần chủ chiến, mà Chúa chúng ta là Chúa của sự hòa bình, không phải Chúa của sự loạn lạc (I Cô. 14:33)
  • câu 17a, vua cũng không được kén nhiều phi tần, e lòng người trở xấu xa. Đây là tội ham mê tình dục. Lịch sử thế giới đã cho chúng ta nhiều bài học các vua mất nước vì mê nữ sắc. Sa-lô-môn có đến 700 hoàng hậu và 300 cung nữ (phi tần), nguy hiểm hơn nữa là những người nữ đó lại thuộc về các dân ngoại bang mà Sa-lô-môn cưới về cho kế hoạch hôn nhân ngoại giao hầu được đất và bình an với các lân bang. Ông không biết rằng dưỡng hổ di họa.
  • câu 17b, vua cũng không được thâu góp nhiều vàng bạc. Kinh thánh dạy: Sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác, có kẻ vì đeo đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau đớn(I Tim. 6:10).
  • Tai hại thay, Sa-lô-môn vi phạm hết cả ba điều Chúa răn cấm một vị vua không được làm. Câu hỏi được đặt ra là một người khôn ngoan như Sa-lô-môn há chẳng biết những nguy hiểm của những điều đó sao? Sa-lô-môn há chẳng biết Lời hứa răn cấm sao?
  • I Vua 11:4, có một nhóm từ đáng phải chú ý, vì đó là câu trả lời cho những thắc mắc trên: Trong buổi già yếu, các hoàng hậu dụ lòng người đi theo các thần khác … Chúng ta không thể phủ nhận Sa-lô-môn biết Lời Chúa dạy, vì đối với người I-sơ-ra-ên, bộ Luật của Môi-se là căn bản, không thể thiếu trong đời sống cá nhân và cả nước. Nhưng những chữ: Trong buổi già yếu… Có thể trước đó những người nữ chung quanh Sa-lô-môn đã nhiều lần quyến dụ Sa-lô-môn, nhưng Sa-lô-môn đã đứng vững. Rủi thay Sa-lô-môn quá chủ quan, vì người có lúc: lúc mạnh lúc yếu, đời sống thuộc linh cũng như thuộc thể khi mạnh khi đau. Rốt lại đến lúc Sa-lô-môn không còn đứng vững được nữa, và ông đã thua mưu chước của kẻ dữ, đã đứng trong đường tội nhân, và đã ngồi vào chỗ của kẻ nhạo báng.
  • Thật là một bài học chúng ta không thể nào quên:
  • Người khôn ngoan nhất cũng phạm tội, vì không có công bình trên đất. Có thể chúng ta biết nhiều thứ, nhưng cũng có nhiều điều chúng ta không biết, trong đó có một điều mà chính Sa-lô-môn đã học được: Sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau…
  • I Cô. 10:12, Vậy thì ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã. Phải nhờ Chúa đi từng bước thôi.
  1. Hậu quả của việc Sa-lô-môn thất bại:
  • I Vua 11:9-13
  • Những lời tuyên án nầy của Chúa thật là khủng khiếp. Nhưng tại sao Chúa lên án Sa-lô-môn nặng nề như vậy?
  • 11:9-10, Chúa cho biết Sa-lô-môn đã hai lần Chúa đã hiện ra nhắc nhở ông không được thờ lạy các thần khác. Anh chị em phải nhớ là Chúa ĐÃ HAI LẦN hiện ra nhắc Sa-lô-môn, không phải không nhắc nhở hoặc chỉ một lần.
  • 11:11a, vì Sa-lô-môn đã không giữ giao ước và luật pháp của Chúa đã truyền dạy.
  • Hình phạt Chúa dành cho Sa-lô-môn là gì?
  • 11:11b, ngoài những kẻ thù nghịch nổi lên khắp nơi (11:14-25), Chúa đoạt lấy nước của Sa-lô-môn mà cho kẻ tôi tớ của Sa-lô-môn – kẻ tôi tớ đó là Giê-rô-bô-am (11:26), chỉ để lại một chi phái cho con trai của Sa-lô-môn.
  • Thật sự hậu quả nầy Chúa đã phán trước trong I Vua 3:14.
  • Bài học mà chúng ta có thể học được qua sự thành công và thất bại của Sa-lô-môn:
  • Chúng ta dễ thất bại trong lúc thành công. Giống như Đa-vít, đang lúc thành công bách chiến bách thắng trên chiến trường, thì Đa-vít thất bại trong tình trường (II Sam. 11:1-2); Sa-lô-môn cũng đã thất bại ngay trong chiến lược hôn nhân ngoại giao, chiến lược nầy đã đem đến cho Sa-lô-môn dịp mở rộng đất đai, hòa bình bốn phía, nhưng cũng chính chiến lược nầy đã phá hoại sự thanh bình của đất nước và làm cho Sa-lô-môn mất đất đồng thời cũng mất dân.
  • Để có được một đất nước thống nhất, bình an, nghĩa là thành công, Sa-lô-môn phải nhờ từ Đa-vít đến bao nhiêu chất xám của mình, nhưng giữ được sự thành công lâu dài – đến cuối đời thì càng khó hơn. Anh chị em có nhớ lời của Chúa Jêsus Christ phán trong Ma-thi-ơ 7:22-23 không? Chắc chắn những người nầy đã có một thời gian thành công: đã từng nói tiên tri, đã từng trừ quỉ, đã từng làm nhiều phép lạ… nhưng rõ ràng họ đã không giữ được sự thành công đó lúc Chúa đến. Hậu quả là thành tích quá khứ đã không có giá trị đối với hiện tại, và Chúa đã phán: Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta.
Đó là điều Phao-lô dạy chúng ta trong linh trình theo Chúa qua thư I Cô. 9:24


 ---------------------

Đề mục: TIÊN TRI Ê-LI
Kinh thánh: I Vua 17: - 22:
Câu gốc: I Vua:1
Mục đích: Học tiếp sách I Vua, về một nhân vật đặc biệt là Tiên tri Ê-li

I/. ĐẶC ĐIỂM CỦA TIÊN TRI Ê-LI:
            1/. Con người của Ê-li:
  • 17:1
  • Tiên tri Ê-li được Kinh thánh giới thiệu rất đặc biệt:
  • Ý nghĩa tên Ê-li của ông là: Giê-hô-va là Đức Chúa Trời. Đó là lý do mà những người đứng chung quanh thập tự giá của Chúa Jêsus Christ khi Ngài bị đóng đinh và kêu lên:Ê-li, Ê-li, lam-ma-sa-bách-ta-ni? Họ cho rằng Chúa Jêsus Christ đang cầu cứu với tiên tri Ê-li, thật ra là Chúa Jêsus Christ đang kêu cầu với Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?
Ý nghĩa tên của Ê-li nói lên trọng tâm sứ mạng mà Chúa đã giao phó cho Ê-li, ấy là dắt đưa tuyển dân I-sơ-ra-ên từ bỏ tà thần Ba-anh, trở về với Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của họ (I Vua 18:21, 37, 39)
  • Kinh thánh chỉ cho biết lý lịch trích ngang của tiên tri Ê-li là một kiều dân gốc Thi-sê-be, ngụ tại Ga-la-át, tức phía Đông Giô-đanh qua xuất hiện thình lình của ông. Sự xuất hiện của Ê-li trong Kinh thánh giống như sự xuất hiện của Mên-chi-xê-đéc trong sách Sáng. 14:18-20. Rõ ràng Đức Chúa Trời muốn chúng ta tập trung sự chú ý vào sứ mạng quan trọng của Ê-li thay vì chú ý gia thế của ông.
Nói cách khác, có thể xuất thân của Ê-li không có gì quan trọng, nhưng chức vụ của ông là quan trọng, và thật sự qua sách I Vua nầy và một phần sách II Vua, Ê-li đã làm những việc vô cùng quan trọng: Một mình chống lại một tôn giáo của Ba-anh đang được Hoàng hậu Giê-sa-bên đưa lên làm quốc giáo.
Chúng ta có thể nói như Phao-lô đã nói trong I Cô. 1:27-28, Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại ở thế gian để làm hổ thẹn những kẻ khôn; Đức Chúa Trời đã chọn những sự yếu ở thế gian để làm hổ thẹn những sự mạnh; Đức Chúa Trời đã chọn những sự hèn hạ và khinh bỉ ở thế gian, cùng những sự không có, hầu cho làm những sự có ra không có…
Trái với tinh thần của thế gian thường quan tâm đến lý lịch, xuất thân của chúng ta, còn Đức Chúa Trời không quan tâm lý lịch của chúng ta, Chúa quan tâm đến tinh thần thi hành chức vụ Chúa giao cho chúng ta.
2/. Tánh tình của Ê-li:
  • 17:1b, … ‘Ta đứng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên hằng sống mà thề rằng….
  • Cách giảng dạy của Ê-li, cho thấy ông là một người có tánh tình cương trực, can đảm, không sợ quyền uy ngay cả A-háp.
  • Tánh tình cưong trực can đảm của tiên tri Ê-li thể hiện qua cách giảng dạy thẳng thắn của ông, ông không hề dài dòng, kể lể
  • 17:1b, ông nói thẳng với vua A-háp rằng: Trời sẽ không mưa.
  • 17:10-11, Ê-li nói thẳng với người đàn bà góa ở Sa-rép-ta cho ông uống và ăn, mà không hề hổ thẹn việc xin giúp đỡ nơi một người đàn bà góa nghèo.
  • 18:17-18, Ê-li thẳng thắn tố cáo vua A-háp là nguyên nhân gây rối loạn trong dân I-sơ-ra-ên mà không kiêng nể gì cả.
  • Tuy nhiên, anh chị em cũng biết thường thường những người tánh tình cương trực, thẳng thắn, cũng là người mang tâm trạng dễ xúc động, sống tình cảm lắm. Như Phi-e-rơ là một người cương trực, thẳng thắn, bộc trực, nói là làm, nhưng Phi-e-rơ cũng là người dễ xúc động, dễ khóc khi nhận ra lỗi lầm của mình (Math. 26:75).
  • Tiên tri Ê-li cũng vậy, ông thật hào hùng biết bao nhiêu trước A-háp, trước các tiên tri của Ba-anh, nhưng ông
  • cũng yếu đuối biết bao nhiêu trước lời ngăm dọa của Hoàng hậu Giê-sa-bên (I Vua 19:2-4),
  • Ê-li thật ‘nhỏng nhẻo’ với Chúa như một đứa trẻ hờn dỗi với cha mẹ mình, khi ông nằm dưới cây giếng giêng đòi chết (I Vua 19:4), rồi hờn dỗi trách móc khi tâm sự với Chúa là chỉ còn một mình ông mà người ta cũng đòi giết ông (I Vua 19:10, 14).
  • Ê-li đã sống thật với Chúa. Đây là đặc điểm của các thánh đồ được Kinh thánh ghi lại, tất cả đều sống rất thật đối với Chúa: giận là giận, trách Chúa là trách Chúa, không muốn làm công việc Chúa thì nói không muốn làm, không bao giờ họ lịch sự cách giả dối với Chúa cả. Đức Chúa Trời không dùng những người lịch sự giã dối, Đức Chúa Trời dùng những người yếu đuối nhưng thành thật như vậy.

II/. NGUỒN SỨC MẠNH CỦA Ê-LI:
  • 17:2, Đoạn có lời của Đức Giê-hô-va phán dạy người rằng…
  • Theo lời của Thánh Gia-cơ thì Ê-li vốn là người yếu đuối như chúng ta (Gia-cơ 5:17). Thế thì làm sao Ê-li có một sức mạnh thuộc linh lẫn thuộc thể đến nỗi làm được những công việc kỳ diệu cho Đức Chúa Trời, chịu được những hoàn cảnh gian nan nghèo khó, đối diện với một vua A-háp độc ác, một đám tiên tri của Ba-anh?
  • Cảm ơn Chúa, khi đọc những đoạn Kinh thánh trong sách I Vua liên quan đến tiên tri Ê-li, chúng ta thấy Kinh thánh giới thiệu nguồn sức mạnh của Ê-li, ấy là CÓ LỜI CỦA ĐỨC GIÊ-HÔ-VA PHÁN DẠY.
  • Mỗi lần Ê-li sắp làm điều gì, thì có Lời Đức Giê-hô-va phán dạy ông và ông cứ theo đó thi hành, ông thành công. Ngược lại khi không có lời Đức Giê-hô-va cho ông thì Ê-li thật yếu đuối.
  • 17:2, Có Lời Đức Giê-hô-va phán dạy, nên Ê-li vâng theo và đến Kê-rít và Đức Chúa Trời đã dùng chim quạ nuôi Ê-li, dù lời Chúa dạy dường như có vẻ thần thoại khi nói rằngdùng chim quạ nuôi, một loài háu ăn làm sao có thể chừa bánh và thịt để nuôi Ê-li? Vậy mà đã có thật
  • 17:8, Có lời Đức Giê-hô-va phán dạy, Ê-li vâng lời đến tìm người đàn bà góa ở Sa-rép-ta để nhờ bà ấy nuôi. Một lời Chúa dạy dường như vô lý: Mụ góa nghèo, nghèo đến nỗi chỉ ăn một lần rồi chết, làm sao có gì để nuôi Ê-li? Cảm ơn Chúa, bà ấy vẫn nuôi được Ê-li.
  • 18:1, Có lời Đức Giê-hô-va phán dạy, Ê-li can đảm đi gặp vua A-háp và tố cáo tội lỗi của A-háp (I Vua 18:17-18) cách thẳng thắn, không sợ gì và Ê-li đã chinh phục được A-háp.
  • 19:1-2, đến đây chúng ta thấy sau một chiến thắng oai hùng trên núi Cạt-mên, một mình giết hết thảy tiên tri của tà thần Ba-anh, cầu nguyện cho một cơn mưa lớn đổ xuống trên nước I-sơ-ra-ên, đem lại sự vui mừng cho dân sự, Ê-li đã để thì giờ lắng nghe con người:
-Ê-li lắng nghe lời của vua A-háp khen.
-Ê-li lắng nghe lời ngăm dọa của Hoàng hậu Giê-sa-bên
Vì không có lời của Đức Giê-hô-va phán dạy, chỉ có Lời của con người khen chê, Ê-li đã đầy sợ hãi, mệt mỏi, chán chường, đến nỗi xin Chúa cho ông chết.
  • Anh chị em có thấy sự thiếu thốn sức mạnh của mình như Ê-li, suốt tuần lễ, chúng ta nghe quá nhiều lời của con người từ những người chung quanh, đến những người cùng trong Trường, cùng trong xã hội, có thể là bạn cũng có thể là thù. Những lời đó chắc chắn làm cho anh chị em mệt mỏi, yếu đuối.
  • Hãy bắt chước Ê-li quay lại với Lời Đức Giê-hô-va phán dạy, hãy để Lời Chúa phán dạy chúng ta về cách sống thuộc thể, hãy để Lời Chúa dạy chúng ta về cách sống thuộc linh một lần trong đời sống cá nhân, thử xem anh chị em có nhận được sức mạnh như Ê-li không?
  • 19:9, cảm ơn Chúa, sau 40 ngày không có Lời Chúa phán dạy đầy mệt mỏi, Ê-li đã tìm lại được nguồn sức mạnh cho ông khác nào như Sam-sôn tìm lại được mái tóc huyền bí của ông, và sức mạnh đã trở lại với Ê-li và Ê-li lại tiếp tục làm công việc cho Đức Chúa Trời (I Vua 21:17, 28-29).

III/. SỨ MẠNG CỦA Ê-LI:
  • I Vua 18:37
  • Câu Kinh thánh nầy đã bày tỏ Sức mạng trọng đại của Ê-li mà Chúa đã giao cho ông, ấy là HẦU CHO DÂN SỰ NẦY NHÌN BIẾT RẰNG GIÊ-HÔ-VA LÀ ĐỨC CHÚA TRỜI, VÀ NGÀI KHIẾN LÒNG HỌ TRỞ LẠI, tức là khiến dân I-sơ-ra-ên ăn năn quay lại với Đức Chúa Trời.
  • Tại sao Đức Chúa Trời muốn Ê-li rao giảng sứ mạng nầy cho dân I-sơ-ra-ên?
  • Anh chị em thấy từ đoạn 12 của sách I Vua, nước I-sơ-ra-ên của Sa-lô-môn đã bị chia cắt làm hai, 10 chi phái phía Bắc đã tách khỏi sự cai trị của dòng dõi Đa-vít, lập riêng cho họ một vương quốc lấy tên là I-sơ-ra-ên, còn phía Nam lấy tên chi phái lớn của dòng Đa-vít là vương quốc Giu-đa.
  • Từ đó, nước I-sơ-ra-ên phía Bắc càng ngày càng suy sụp, lún sâu vào tội lỗi đối với Đức Chúa Trời. Đến đời vua A-háp, A-háp đã cưới Giê-sa-bên làm Hoàng hậu. Kinh thánh nói về A-háp như thế nầy:
  • I Vua 16:30, A-háp, con trai Ôm-ri, làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va hơn hết thảy các người tiền bối mình
  • I Vua 16:31, người lấy sự bắt chước theo tội lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, làm nhỏ mọn, nên người đi lấy Giê-sa-bên, con gái Ết-ba-anh, vua Si-đôn… người cũng đi hầu việc Ba-anh, và thờ lạy nó…
  • Tội lỗi của A-háp và Giê-sa-bên là dẫn dân I-sơ-ra-ên đi vào con đường thờ lạy hình tượng, mặc dù dân I-sơ-ra-ên vẫn còn nhớ đến Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ. Ê-li mô tả tình trạng thuộc linh của dân I-sơ-ra-ên bằng một hình ảnh rất rõ ràng: ĐI GIẸO(IVua 18:21), đi giẹo là đi hàng hai. Anh chị em hãy nhìn vào cách đi của vua hề Charlot là biết đi giẹo. I-sơ-ra-ên vẫn thờ phượng Đức Chúa Trời đồng thời cũng thờ lạy tà thần Ba-anh và Át-tạt-tê.
  • Trong một bối cảnh như vậy, Ê-li được Đức Chúa Trời kêu gọi nhận lãnh một sứ mạng chứng minh cho dân I-sơ-ra-ên biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời còn tà thần Ba-anh chỉ là vô ích, thần giả dối.
  • Sứ mạng mà Ê-li thi hành dễ hay khó?
  • Không dễ chịu chút nào, vì Hoàng hậu Giê-sa-bên là nhà bảo trợ cho tôn giáo thờ Ba-anh, mà Hoàng hậu Giê-sa-bên là người có ảnh hưởng lớn trên vua A-háp, nếu không muốn nói là A-háp chỉ là con rối trong tay Giê-sa-bên. Giê-sa-bên là một Võ-Tắc Thiên của Nhà Đường, một Từ-Hi của Nhà Thanh bên Trung quốc.
  • Cảm ơn Chúa, dù Ê-li vốn là người yếu đuối như chúng ta, nhưng ông vẫn nhận lãnh sứ mạng Chúa giao, sẵn sàng đối diện với hoàn cảnh để giảng một sứ điệp mạnh mẻ kèm theo những phép lạ, để kêu gọi lòng dân I-sơ-ra-ên quay về với Đức Chúa Trời, và Ê-li đã thành công – thành công ngay trong bản chất yếu đuối của ông.
  • Có nhiều khi tôi cũng nghĩ thời buổi nầy mà rao giảng Tin Lành yêu thương, kêu gọi người ta từ bỏ tội lỗi, sống đời sống thánh khiết, yêu thương nhau, thật giống như tiếng kêu trong đồng vắng, đôi lúc dường như người ta nhìn Cơ-Đốc nhân chúng ta như một người sanh lầm thế kỷ, từ hành tinh khác đến. Trước tình hình đó, nguyện Chúa ban cho mỗi Cơ-Đốc nhân chúng ta giống như Ê-li sẵn sàng nhận lấy sứ mạng bày tỏ cho mọi người nhìn biết Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chân thần, và đem họ trở về với Chúa.


Đề mục: SỰ CHIA RẼ
Kinh thánh: I Vua 1: - 22: (Đọc: 12:16-25)
Câu gốc: I Vua 11:11
Mục đích: Học tiếp sách I Vua, cảnh báo với con cái Chúa rằng sự Chia Rẽ trong Hội Thánh là một cách làm hại Hội Thánh nhiều nhất.

I/. NGUYÊN NHÂN CHIA RẼ:
  • I Vua 1: - 11:
  • Suốt 11 đoạn đầu của sách Các Vua thứ nhất, Kinh thánh đã ghi đời sống của Sa-lô-môn từ khi lên ngôi đến khi qua đời.
  • Nói đến Sa-lô-môn là chúng ta thường nghĩ đến
  • sự khôn ngoan tuyệt vời, đến đỗi Chúa phán trước và sau Sa-lô-môn cũng không có ai khôn ngoan như Sa-lô-môn, đến nỗi người chưa tin Chúa cũng biết sự khôn ngoan của ông.
  • sự giàu có đến nỗi vàng bạc thừa thãi.
  • Nhưng hôm nay chúng ta sẽ nhìn vào Sa-lô-môn trong một góc cạnh khác. Góc cạnh Sa-lô-môn là nguyên nhân đem đến sự chia rẽ cho tuyển dân I-sơ-ra-ên, khiến cho Nước I-sơ-ra-ên bị chia hai, suy sụp, yếu đuối, rồi dẫn đến bị các Đế quốc A-si-ri và Ba-by-lôn chinh phục.
1/. Nguyên nhân về thuộc thể:
  • I Vua 1: - 10:
  • Chúng ta có thể tóm tắt cả 10 đoạn nầy trong hai câu:
  • I Vua 6:37, … Sa-lô-môn cất đền hết bảy năm.
  • I Vua 7: 1, Sa-lô-môn cũng cất cung điện mình, xong mọi việc trong mười ba năm.
  • Nghĩa là tổng cộng, Sa-lô-môn đã dùng 20 năm cho hai công trình xây cất nầy, nhưng ông dành cho Chúa chỉ 7 năm, mà dành 13 năm cho cá nhân và các Hoàng hậu của ông, chưa kể các công trình xây dựng khác.
  • Công trình xây dựng suốt phân nửa triều đại cai trị 40 năm của Sa-lô-môn chắc chắn đã tạo một gánh nặng sưu thuế rất lớn cho dân chúng. Anh chị em hãy nghe những người I-sơ-ra-ên lớn tuổi than thở với Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn: Thân phụ vua đã làm cho ách chúng tôi nặng quá, sự phục dịch khó nhọc và cái ách nặng mà thân phụ vua đã gán cho chúng tôi… (I Vua 12:4).
  • Cái ách nặng nề mà các trưởng lão của I-sơ-ra-ên nói đến là gì? Sự phục dịch khó nhọc là gì?
  • Tôi tin rằng các trưởng lão I-sơ-ra-ên không hề nói đến việc xây dựng Đền thờ cho Chúa đâu. Tại sao? Vì:
  1. Phần lớn vật liệu xây đền thờ là do Đa-vít đã giao lại, nên không đòi hỏi sự đóng góp của dân chúng nhiều.
  2. Tấm lòng của dân Chúa đối với Chúa, chắc chắn họ không dám phàn nàn mà còn vui mừng được góp phần vào việc xây dựng. Bằng cớ là
Xuất. 36:3-7 ghi lại sự sốt sắng dâng hiến cho việc xây dựng Đền Tạm, đến nỗi Môi-se phải ra lịnh cấm dân sự dâng thêm nữa.
I Sử. 29:6-9, theo lời kêu gọi của Đa-vít, từ quan cho đến dân đã vui vẻ dâng hiến cho việc xây dựng Đền thờ.
  • Trong khi đó, thời gian xây dựng cho Đền thờ chỉ cần 7 năm, còn thời gian xây cất cung điện cho Sa-lô-môn và cho Hậu cung của Sa-lô-môn kéo dài đến 13 năm. Sa-lô-môn dâng cho Chúa thì ít mà sử dụng cho mình thì nhiều gấp đôi. Sự phung phí của cải đã tạo ra một tầng lớp giàu có hưởng thụ và một tầng lớp quá nghèo phục dịch, đó là mầm mống của sự chia rẽ.
  • Phao-lô đã răn dạy điều nầy trong I Tim. 6:17-19. Đức Chúa Trời lúc nào cũng muốn các Cơ-Đốc nhân giàu có biết chia sẻ sự giàu có của mình để cứu giúp, đừng để sự giàu có tạo sự chia rẽ trong gia đình của Đức Chúa Trời.
2/. Nguyên nhân thuộc linh:
  • I Vua 11: ghi lại sự xuống dốc thuộc linh của Sa-lô-môn.
  • Phân đoạn Kinh thánh nầy cho chúng ta thấy nguyên nhân thuộc linh gây sự chia rẽ trong dân Chúa là sự yếu đuối của người lãnh đạo dân Chúa, Trong buổi già yếu, các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người.
  • Đối với một người theo Chúa và phục vụ Chúa, nguyên tắc của sự thành công bao giờ cũng được quyết định từ tấm lòng người ấy có vâng phục trọn lành đối với Chúa không. Đối với Sa-lô-môn, nguyên tắc nầy ông biết quá rõ:
  • Bài học của vua Sau-lơ trước đó, dù ông chưa được sanh ra, nhưng với một người khôn ngoan như Sa-lô-môn, chắc chắn ông đã được nghe vua cha kể lại, nhất là trong lời trối của Đa-vít khi nhắc đến lý do mà Đa-vít được Đức Chúa Trời chọn làm vua (I Vua 2:3-4; I Sử. 17:16-18), và bằng cớ là Sa-lô-môn đã nói ra điều nầy trong lời cầu nguyện tại Ga-ba-ôn (I Vua 3:6)
  • Chính Đức Chúa Trời đã cho Sa-lô-môn biết nguyên tắc thành công nầy khi ban cho ông sự khôn ngoan, I Vua 3:14, Lại nếu ngươi đi trong đường lối ta… thì ta sẽ khiến cho ngươi được sống lâu ngày thêm. Lời cảnh báo nầy của Chúa rõ ràng cho Sa-lô-môn biết rằng sự khôn ngoan – dù là sự khôn ngoan của Chúa cho – cũng không đem ông đến sự thành công, mà chính là lòng kính sợ Chúa.
  • Đáng tiếc là Sa-lô-môn đã suy sụp đời sống thuộc linh và đã đem đến sự chia rẽ cho đất nước của ông. Những nguyên nhân đưa đến sự sụp đổ thuộc linh nầy là những bài học quan trọng cho Cơ-Đốc nhân chúng ta ngày nay:
  • Trong buổi già yếu…, những từ ngữ nầy chứng tỏ Sa-lô-môn đã theo Chúa, trung tín với Chúa qua một chặng đường rất dài mấy mươi năm, nhưng gần đến mức cuối, Sa-lô-môn đã ngã quỵ. Giống như một vận động viên điền kinh chạy gần đến mức thì ngã quỵ. Thành tích của quá khứ không đảm bảo thành công hiện tại, chính Chúa Jêsus Christ đã phán về cách theo Chúa và phục vụ Chúa của những người như vậy trong Ma-thi-ơ 7:22-23, trong ngày gặp Chúa, sẽ có những người khiếu nại với Chúa rằng họ ĐÃ TỪNG – nghĩa là lấy thành tích quá khứ rất dày của họ, để đòi hỏi quyền lợi hiện tại, nhưng Chúa đã từ chối không biết họ.
  • Có người sẽ bảo, thế thì, đợi khi nào gần đến mức cuối sẽ làm việc Chúa. Anh chị em có biết khi nào mình đến mức không?
  • Tuần qua, tôi mới vừa chứng kiến một người già 96 tuổi qua đời, cũng chứng kiến hai Thanh niên hai mươi ngoài tuổi trên một chiếc ghe chở cát băng ngang con sông trước nhà thờ trong lúc gió to sóng lớn, thình lình nước tạt vào ghe làm mũi ghe ngập nước chúi xuống, biết là ghe sẽ chìm, hai người thanh niên trẻ tuổi nầy vội chạy vào ca-bin để lấy gì đó, bất ngờ ngay lập tức mũi ghe chúc xuống, những người đứng trên bờ chỉ nghe một tiếng ‘Bụp’ lớn, cả chiến ghe chìm ngay xuống sông sâu lôi theo hai thanh niên trẻ kia, không ai kịp phản ứng gì cả.
  • Ngày 22-3, Phóng viên của đài ABC là Eric Campell nói về người bạn của mình là Phóng viên quay phim truyền hình Paul Morgan, 39 tuổi, của Úc trên tờ Sydney Morning Herald như sau: “Paul đang đi cách tôi 50 mét để đến một căn cứ cùng với một số chiến binh người Kurd, thì một chiếc taxi lao tới ngay sát anh và nổ tung. Paul chết tại chỗ.”
  • Người đời nói: Sinh hữu hạn, tử vô kỳ. Lời Chúa phán: Sự sống anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. Hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng!
  • Các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người:
Các hoàng hậu nầy từ đâu mà có? Các hoàng hậu nầy là của Sa-lô-môn từ lúc Sa-lô-môn còn trẻ. Sa-lô-môn đã Dưỡng hổ nên Di họa, Sa-lô-môn đã nuôi những con cọp dữ, lúc ông còn mạnh mẽ thì chúng sợ ông, lúc ông yếu thì nó đã vồ lấy ông. Mà giả như Sa-lô-môn có mạnh như cọp như sư tử, thì đời cũng có câu Mãnh hổ nan địch quần hồ, một mình con cọp làm sao địch nổi bầy sói dữ, huống chi một mình Sa-lô-môn có đến bảy trăm hoàng hậu (hoàng phi) và ba trăm cung nữ?
Trong 11:9 làm chứng rằng hai lần Chúa đã hiện ra cảnh cáo Sa-lô-môn, nhưng ông đã không ăn năn. Phải chăng vì sự phủ vây của hàng ngàn sói dữ chung quanh mà Sa-lô-môn đã không còn thì giờ ăn năn?! Sa-lô-môn cứ tiếp tục thờ lạy hình tượng của các hoàng hậu bày ra.
  • Lòng người chẳng trọn lành như lòng của Đa-vít, là cha người:
Lòng của Đa-vít, cha của Sa-lô-môn, như thế nào?
Đó là tấm lòng đau thương thống hối mà Đa-vít đã nói đến trong Thi thiên 51:17, một tấm lòng biết ăn năn khi biết mình phạm tội với Chúa, với người. Mỗi khi làm điều không đẹp lòng Chúa, bị quở trách, thì Đa-vít lập tức ăn năn, hạ mình trước Chúa.
Đáng buồn thay, Kinh thánh nói rằng lòng của Sa-lô-môn không được như lòng của Đa-vít.
  • Và Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán: Bởi vì… ngươi không giữ giao ước và luật pháp ta truyền cho ngươi, nên ta chắc sẽ đoạt lấy nước khỏi ngươi, cho kẻ tôi tớ ngươi.
  • Đó là hai nguyên nhân chính mà Sa-lô-môn đã đem đến sự chia rẽ cho tuyển dân I-sơ-ra-ên: Sự giàu có và đời sống thuộc linh không trọn lành với Chúa, nghĩa là không biết hạ mình ăn năn với Chúa.

II/. CẢNH TRẠNG CHIA RẼ
  • I Vua 12: - 22:
  • Chúng ta sẽ nhờ ơn Chúa xem xét ba (3) cảnh trạng của sự chia rẽ trong gia đoạn nầy.
1/. Cảnh trạng thứ I - Làm ác:
  • Trong 11 đoạn sau cùng của sách Các Vua thứ nhất nầy ghi lại khoảng thời gian 86 năm từ khi Sa-lô-môn qua đời đến khi vua A-háp qua đời, tổng cộng có 8 vua đều làm ác ở vương quốc I-sơ-ra-ên phía bắc, trong khi vương quốc Giu-đa phía Nam có 4 vua trong đó có hai vua làm thiện cai trị lâu nhất.
  • Sự chia rẽ của vương quốc phát xuất từ con trai kế vị của Sa-lô-môn là Rô-bô-am với chánh sách hà khắc độc ác hơn vua cha (I Vua 12:13-14).
  • Tôi rất ngạc nhiên khi so sánh giữa việc lên ngôi của Sa-lô-môn với việc lên ngôi của con trai ông là Rô-bô-am:
  • I Vua 2:1-4, khi Đa-vít truyền ngôi lại cho Sa-lô-môn, Đa-vít đã nhắc đến đời sống đức tin nơi Chúa, khuyên dạy Sa-lô-môn trung tín với Chúa là bí quyết giữ gìn ngôi báu lâu dài.
  • I Vua 11:43 và 12:1, chúng ta không thấy một lời nhắc nhở nào nơi Sa-lô-môn đối với con trai mình là Rô-bô-am về lòng kính sợ Chúa phải có, khi Rô-bô-am lên ngôi.
  • Chúng ta phải lấy làm buồn là Sa-lô-môn có một người cha tin kính Chúa quan tâm dạy con mình con đường phải đi, trong khi đó Sa-lô-môn với sự khôn ngoan tuyệt đỉnh lại không khôn ngoan trong việc dạy con như lời ông khuyên trong sách Châm ngôn 22:6.
  • Suốt 86 năm đầu của sự chia rẽ nầy, điệp khúc Làm Ác trước mặt Đức Giê-hô-va được lặp lại luôn, những cuộc ám sát giành ngôi vua của vương quốc phía Bắc thường xảy ra, rồi các vua kết hôn với dân ngoại, du nhập vào I-sơ-ra-ên sự thờ lạy hình tượng ngay từ lúc đầu, vương quốc I-sơ-ra-ên phía bắc đã vì lý do chính trị muốn tách khỏi ảnh hưởng của vương quốc Giu-đa phía nam, đã dựng hai con bò bằng vàng chận ở hai đầu ranh giới (12:26-32), đến nỗi có cả một tập đoàn 450 tiên tri của tà thần Ba-anh, giết người đoạt của như vua A-háp giết Na-bốt chiếm vườn nho.
2/. Cảnh trạng thứ II – Các tiên tri:
  • Trong thời gian 86 năm nầy, cũng có sự xuất hiện một số tiên tri của Đức Chúa Trời. Nhưng đặc biệt là đa số đều không xưng tên và tất cả đều không viết sách.
  • 13:1, có một người của Đức Chúa Trời.
  • 13:11, Vả, có một tiên tri già ở tại Bê-tên.
  • 20:13, có một tiên tri…
  • 20:35, có một người trong vòng các con trai tiên tri
  • Có một điều chúng ta phải chú ý là sự xuất hiện của những tập thể tiên tri, cho thấy thời bấy giờ đã có các trường tiên tri mà các nhà giải nghĩa Kinh thánh cho rằng do tiên tri Sa-mu-ên sáng lập trước đó.
  • 19:18, có bảy ngàn người mà Chúa đã để dành trong thời của Ê-li.
  • 22:6, có bốn trăm tiên tri được triệu tập về, và dường như Sê-đê-kia là người Hiệu trưởng trường tiên tri nầy (22:24).
  • Chính trong bối cảnh chia rẽ của nước I-sơ-ra-ên, các tiên tri cũng đã bị ảnh hưởng chia rẽ nhau:
  • 13:11-, vị tiên tri già nầy đã lừa dối vị tiên tri trẻ, làm hại tiên tri trẻ phải bị sư tử xé xác.
  • 22:24-25, Tập thể tiên tri bốn trăm người của Sê-đê-kia đã nói dối và tức giận khi tiên tri Mi-chê công bố lời tiên tri về sự giả dối của họ.
  • Dù vậy cũng có vài tiên tri xưng danh như:
  • 14:2, tiên tri A-hi-gia.
  • 16:1, 7, tiên tri Giê-hu
  • 17:1, tiên tri Ê-li
  • 22:7-9, tiên tri Mi-chê
  • Nhưng các tiên tri xưng danh nầy đều tuyên bố những sứ điệp rất mạnh hầu như nghịch lại với các vua của vương quốc I-sơ-ra-ên phía bắc.
  • Với những hình ảnh của các tiên tri như vậy, chúng ta thấy sự chia rẽ của I-sơ-ra-ên đã đem đến biết bao tội lỗi từ đời sống cá nhân từ các vua, đến dân chúng, và trong cả chức vụ phục vụ Chúa.
  • Ôi, Sự chia rẽ! Sự chia rẽ đã tàn hại Hội Thánh biết bao nhiêu, chẳng những làm cho Hội Thánh chung suy yếu, còn làm cho từng đời sống cá nhân từ những người lãnh đạo đến những người làm chức vụ đều đánh mất quyền năng của Đức Chúa Trời.
  • Chúng ta có thể xem sự xuất hiện của tiên tri với sứ điệp NGANG NGƯỢC, mạnh mẽ, như một nổ lực vực dậy con đường chánh đạo cho I-sơ-ra-ên, nhưng cũng đã không thành công như ý muốn.
  • Nói như thánh Phao-lô đã nói khi quở trách Hội Thánh tại thành Cô-rin-tô, khi biết Hội Thánh đang bị chia rẽ vì phe đảng: Đấng Christ bị phân rẽ ra sao? (I Cô. 1:13). Vì mãi lo chia rẽ phe đảng đó mà tội lỗi đã nhơn cơ hội tràn ngập vào Hội Thánh của Đức Chúa Trời tại Cô-rin-tô: tà dâm (5), kiện cáo ra tòa thế gian (6), gia đình Cơ-Đốc nhân bất hòa (7), ăn đồ cúng 8-10), nhóm lại không còn trật tự (11-14), bị tà giáo xâm nhập (16).
  • Tôi tin rằng tất cả chúng ta là Cơ-Đốc nhân yêu mến Chúa không bao giờ muốn Hội Thánh bị chia rẽ, mà chỉ mong muốn Hội Thánh được hiệp một. Nguyện Chúa dùng sứ điệp nầy để cảnh tỉnh chúng ta biết sợ sự chia rẽ mà giữ mình trong sự hiệp một của Thánh Linh.

---------------------

Đề mục: BỒI GƯỠNG
Kinh Thánh: I Vua 19:1-21
Câu gốc: I Vua 19:7 (8)

I/. BỒI DƯỠNG BẰNG VẬT CHẤT:
  • I Vua 19:1-8
  • Qua I Vua đoạn 17 và đoạn 18, chúng ta có được hình ảnh của một Ê-li hào hùng, mạnh mẽ, đầy đức tin, giống như một Thiên thần:
    • Ê-li mạnh dạn quở trách tội lỗi của dân Y-sơ-ra-ên bằng lời tuyên bố đóng cửa trời – 17:1
    • Không sợ khó khăn, không sợ thiếu thốn – 17:6-7 (anh chị em thử ngồi chờ chim quạ mang thức ăn đến nuôi như Ê-li, sẽ phải thán phục đức tin của Ê-li)
    • Ê-li từng chế nhạo tà thần, từng cầu nguyện xin Chúa ban lửa từ trời và được Chúa nhậm.
  • Nhưng qua đến 19:1-4, tôi phải gọi Ê-li là Thiên thần gãy cánh. Hãy nghe Kinh Thánh diễn tả Ê-li trong đoạn 19 nầy:
    • 19:3, Ê-li sợ hãi, bỏ cả đầy tớ của mình để chạy cứu lấy sự sống.
    • 19:4, Ê-li xin Chúa cho chết.
    • 19:5, Ê-li nằm ngủ dưới cây giếng giêng, chưa bao giờ Ê-li ngủ nhiều như vậy, lý do là Ê-li bị quá căng thẳng vì sợ hãi, vì bối rối, nên mệt mỏi, chán nản.
  • Cảm ơn Chúa, Đức Chúa Trời đã không hề phiền trách Ê-li, dù Ê-li thật đáng trách. Trái lại Chúa đầy cảm thông với đầy tớ của Chúa, Ngài đã cho Ê-li ĂN – 19:5, 7 – An vật chất rõ ràng, không phải thức ăn thuộc linh gì cả.
  • Thực tế một trong những lý do gây mệt mỏi là vì thiếu thốn vật chất. Tại ai đó trong anh chị em chưa từng chịu cảnh thiếu thốn vật chất, thiếu ăn, nên sẽ cho Ê-li là tiên tri mà yếu đuối quá, xác thịt quá.
  • Nhưng anh chị em có thấy cảm động không, Đức Chúa Trời không trách Ê-li ơi, sao ngươi xác thịt quá, yếu đuối quá. Đức Chúa Trời cũng không để Ê-li thiếu thốn, chết đói.
  • Anh chị em phải chú ý là trong lúc Ê-li đang rất đói sau một ngày không được ăn gì cả thì Đức Chúa Trời cho Ê-li ăn một cái bánh nhỏ, uống một bình nước – một bản dịch xác nhận là bình nước nhỏ. Chúa không cho Ê-li ăn thỏa thích, vì Chúa biết trong giờ phút quá mệt mỏi nầy, nếu Ê-li được đầy đủ, e rằng Ê-li sẽ cứ ngồi mãi dưới cây giếng giêng rồi la lên như Hội Thánh tại Lao-đi-xê: Ta giàu, ta nên giàu có rồi, ta không cần chi nữa– Khải huyền 3:17.
  • Đức Chúa Trời không muốn Ê-li dừng ở đây, dù Ê-li nghĩ rằng bao nhiêu công việc ông làm cho Chúa từ đoạn 17 đến đoạn 18 là quá đủ, quá nhiều, không ai có thể làm hơn ông. Đức Chúa Trời không phủ nhận công khó của Ê-li, nhưng Chúa phán: Đường còn xa quá cho ngươi, công việc của ngươi còn nhiều, nhất là Chúa không muốn Ê-li chết dưới cây giếng giêng, Chúa muốn Ê-li được Chúa tiếp lên trời bằng xe và ngựa lửa.. Đức Chúa Trời không muốn Ê-li chết trong sự mệt mỏi, chán chường, nhưng Đức Chúa Trời muốn Ê-li nghỉ ngơi trong vinh quang, trong bài ca đắc thắng.
  • Nếu anh chị em muốn nằm xuống trong lúc nầy, bỏ cuộc trong lúc nầy, chết trong lúc nầy, nghĩ rằng khỏe nhất, thì chắc chắn Đa-vít sẽ phải hát lại bài Ai Ca trong II Samuên 1:19-21, Cớ sao người anh hùng ngã gục …?
  • Lịch sử nước Pháp ghi về Thống chế Petain là một vị anh hùng của nước Pháp trong Đệ nhất thế chiến. Nhưng tiếc thay ông đã chết trong những ngày ông đầu hàng nước Đức trong Thế chiến thứ II, đang lãnh đạo một chính phủ bù nhìn của nước Pháp dưới chế độ Đức Quốc Xã. Toàn dân nước Pháp tôn quí ông trong Thế chiến thứ I bao nhiêu thì thất vọng về ông trong Thế chiến thứ II bấy nhiêu.
  • Hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời không bao giờ để anh chị em là người tin Chúa chết đói, có thể anh chị em không có những ký thịt bò, những món ăn cao lương mỹ vị, nhưng anh chị em vẫn có những cái bình nhỏ, bình nước nhỏ còn lớn hơn của Ê-li – Châm ngôn 24:10-12; Giê. 12:5

II/. BỒI DƯỠNG BẰNG LỜI CHÚA:
  • I Vua 19:9-18
  • Câu 9 khởi sự với hai chữ: Đến nơi. Nơi đó là nơi nào?
  • Trong 19:4, trong lúc sợ hãi, mệt mỏi, Ê-li đã tìm đến đồng vắng, ở dưới cây giếng giêng, giống như mấy câu thơ:
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chốn lao xao.
  • Vào đồng vắng, vì Ê-li không còn muốn nhớ đến công việc nữa, không muốn bị quấy rầy nữa. Đó là cách mà chúng ta thường áp dụng khi đụng phải những trở ngại, bị chống đối, bị mệt mỏi.
  • Ê-li còn chút gì thiêng liêng khi ông không tìm đến cung điện của vua A-háp để nhờ cậy, hoặc không dám vào cung điện vì sợ Hoàng hậu Giê-sa-bên. Ê-li cũng dám tìm sự an ủi nơi bạn bè ở cái thế giới mà ông từng quở trách.
  • Cảm ơn Chúa, đồng vắng không phải là nơi mà Đức Chúa Trời muốn Ê-li ở. Chỗ mà Đức Chúa Trời muốn Ê-li tìm đến để được an ủi là Núi của Đức Chúa Trời, là Nhà của Đức Chúa Trời, nơi Đức Chúa Trời ngự (19:8). Thay vì đồng vắng nghỉ ngơi, Đức Chúa Trời muốn Ê-li luôn sống trong sự hiện diện của Ngài.
  • Và cảm ơn Chúa hơn nữa, tại Núi của Đức Chúa Trời, trong Nhà của Đức Chúa Trời, Chúa đã bồi dưỡng cho Ê-li bằng Lời của Đức Chúa Trời.
  • Nếu anh chị em đọc từ đoạn 17, từ lúc Ê-li xuất hiện thi hành chức vụ Chúa ban, lúc nào Ê-li cũng có Lời Chúa – 17:2, 8; 18:1.
  • Nhưng trong 40 ngày qua, Ê-li mệt mỏi vì ông không có Lời Đức Chúa Trời mà chỉ có lời khen của vua A-háp, lời hăm dọa của Hoàng hậu Giê-sa-bên. Những lời của con người khen hay chê đều làm cho Ê-li mệt mỏi.
  • Ê-li mệt mỏi trong chức vụ vì Ê-li không có Lời Đức Chúa Trời, ông chỉ có lời của người ta.
  • Tôi không nói anh chị em không có Kinh Thánh, hay không đọc Kinh Thánh, không nghiên cứu Kinh Thánh. Nhưng anh chị em đã không có Lời Đức Chúa Trời cho chính mình! Chỉ có Lời Chúa cho người khác.
  • 19:9-10, anh chị em xem khi Ê-li quay lại có Lời Chúa, đối diện với Lời Chúa, tấm lòng của Ê-li được trút đổ, Ê-li trút hết sự bực tức, trút hết nỗi cô đơn.
  • Cảm ơn Chúa không có ai nghe những lời chán nản của Ê-li nói trong giờ nầy. Tôi tin chắc, nếu trong giờ phút nầy, có một người Y-sơ-ra-ên nào đó nghe những lời của Ê-li than trách với Chúa, một người từng dạy họ, dẫn dắt họ, chắc chắn họ sẽ dựng lại tượng thần Ba-anh để thờ.
  • Cảm ơn Chúa Ê-li không nói với con người, Ê-li chỉ nói với Chúa, chỉ than thở với, chỉ trách là trách Chúa thôi.
  • Chúa đã nhẫn nại, yêu thương lắng nghe – không phải một lần, mà nghe đến hai lần những lời Ê-li than thở. Sau khi nghe xong, Chúa không hề trách Ê-li ơi sao ngươi yếu đuối. Chúa lắng nghe và Chúa giải quyết bằng cách giao công việc cho Ê-li:
    • 19:9b, 13, hai lần Chúa khích lệ Ê-li nói và nói.
    • 19:15-17, Chúa ban sứ mạng mới cho Ê-li
    • 19:18, và Chúa đã giới thiệu cho Ê-li một người bạn mới.
  • Kỳ diệu thay, sau khi được Chúa bồi dưỡng bằng Lời của Đức Chúa Trời, Ê-li đã làm những việc lớn hơn cho Chúa: xức dầu cho những người được làm vua, xức dầu cho người làm tiên tri.

III/. BỒI DƯỠNG BẰNG MỘT NGƯỜI:
  • I Vua 19:19-21.
  • Trong câu 21b có nhóm từ rất đặc biệt mà tôi rất thích: người (tức là Ê-li-sê) đi theo Ê-li và hầu việc người.
  • Trong lúc Ê-li mệt mỏi không còn muốn tiếp tục hầu việc Chúa, Đức Chúa Trời đã bồi dưỡng cho Ê-li bằng cách đặt bên cạnh ông một người hầu việc Ê-li; Đó là Ê-li-sê.
  • Ê-li-sê là ai?
    • 19:19, Ê-li-sê là một người giàu có, có đến 12 đôi bò đang cày, chưa kể bò nuôi thường lệ. Theo cách tính thời giá thì một đôi bò kéo cày được cũng có giá trị rất lớn rồi, huống chi Ê-li-sê có 12 đôi bò. Cũng có người giải thích 12 đôi bò là hàm ý Ê-li-sê có 12 mẫu ruộng. Xứ Palestine là một xứ đá sỏi, đồi núi, giống như Miền Trung Việt-nam chúng ta, đất tốt để trồng rất hiếm hoi, thế mà Ê-li-sê có 12 mẫu ruộng, chắc chắn ông là người rất giàu.
    • 19:20, Ê-li-sê là người rất hiếu thảo đối với cha mẹ.
    • 19:21, Ê-li-sê lại là người có nhiều tôi tớ hầu việc ông.
  • Thế mà Ê-li-sê lại bằng lòng hầu việc Ê-li là một con người yếu đuối, nghèo đói. Điều đáng nói là tinh thần của Ê-li-sê hầu việc Ê-li rất tích cực, hết lòng: Ê-li-sê giết bò, chẻ cày, bỏ hết mọi sự, hết lòng hầu việc Ê-li.
  • Đôi khi lý do khiến chúng ta mệt mỏi là do chúng ta nhớ luôn cái quá khứ của chúng ta – quá khứ thành công hoặc thất bại. Ê-li đã sống trong quá khứ của tổ phụ (19:4), sống trong quá khứ oai hùng của cá nhân mình (19:10, 14). Cái quá khứ đó đã kéo Ê-li lại, khiến ông cảm thấy đủ rồi và mệt mỏi không muốn đi tới.
  • Cảm ơn Chúa, để khích lệ Ê-li tiếp tục hầu việc Chúa, Đức Chúa Trời đã đặt một Ê-li-sê bên cạnh Ê-li. Để làm gì? Để mỗi lần Ê-li yếu đuối, ông nhìn thấy Ê-li-sê và nghe Chúa phán: Ê-li ơi, một người yếu đuối, nghèo khổ, dở như ngươi, vậy mà Ê-li-sê hết lòng hầu việc, đến nỗi giết bò, chẻ cày; còn ngươi hầu việc một Đức Chúa Trời quyền năng, trên cả các thần, là Chân Thần, vậy mà ngươi lại thua Ê-li-sê sao?
  • Cảm ơn Chúa từ ngày có Ê-li-sê bên cạnh, chúng ta không còn thấy Ê-li yếu đuối nữa.
  • Cầu xin Chúa dùng Lời của Chúa hôm nay để bồi dưỡng anh chị em.



Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.