Ðàn bàhoặc phụ nữ.

        



      I. Ðời Cựu Ước.
      1. Ðịa vị đờn bà ở trong nhà.-- Ban đầu Ðức Chúa Trời dựng nên người nữ để phối hiệp với người nam (Sáng thế ký 2:18): cũng có quyền cai quản hết thảy các loài sanh vật. Từ sau khi người nữ phạm tội, Chúa dẫu khiến đờn bà chịu chồng cai trị (Sáng thế ký 3:16), song vẫn là một thịt với chồng (Sáng thế ký 2:24), chớ không phải là đồ chơi và tôi tớ của đờn ông. Kìa, Sa-ra, Rê-bê-ca, Ra-chên đều đồng đẳng với chồng hết.
      2. Ðịa vị đờn bà trong nước.-- Khi người Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập, Mi-ri-am cùng đồng đẳng với Môi-se và A-rôn (Mi-chê 6:4). Mi-ri-am được xưng là nữ tiên tri, lại cũng làm quan xét nữa. Bà tự xưng là mẹ của người Y-sơ-ra-ên (Các quan xét 4:4; 5:7). Sau khi lập vua, Hun-đa cũng làm nữ tiên tri (II Các vua 22:14). Lại có phụ nữ làm việc cứu người, như: Ra-háp tiếp rước và giải cứu các thám tử (coi Giô-suê 2:). Gia-ên giết Si-sê-ra (Các quan xét 4:17-22). Lại có một người nữ giết A-bi-mê-léc (Các quan xét 9:53). Có người đờn bà giấu thám tử của vua Ða-vít (II Sa-mu-ên 17:19). Có một người nữ khôn ngoan cứu thành A-bên (II Sa-mu-ên 20:16-22). Lại có người làm nữ vương, như Giê-sa-bên (I Các vua 16:31) và A-tha-li (II Các vua 11:1). Quyền thế của họ đều lớn lắm.
       3. Ðịa vị đờn bà trong tôn giáo.-- Khi làm Hội mạc, phụ nữ có dâng đồ trang sức bằng vàng và chính tay họ cũng giúp nhiều việc (Xuất Ê-díp-tô ký 35:22, 25, 26). Có khi họ cũng dâng của lễ với chồng (Các quan xét 13:20, 23). Họ thường cùng đến dự ba lễ trọng thể (I Sa-mu-ên 1:). Khi tuyên đọc luật pháp, phụ nữ cũng cùng nghe (Giô-suê 8:35; Giê-rê-mi 44:24). Khi từ Ba-by-lôn trở về có những phụ nữ làm việc ca hát (E-xơ-ra 2:65).
       4. Ðịa vị đờn bà ở trước luật pháp.-- Theo luật Môi-se, phụ nữ dầu bị đờn ông cai trị, song cũng được gìn giữ quyền lợi của mình đáng được (Phục truyền luật lệ ký 21:16, 17; 22:25-29; Xuất Ê-díp-tô ký 21:7-11). Châm Ngôn tả vẻ một người đờn bà khôn ngoan (Châm Ngôn 31:1-31); Ðủ chứng rằng người xưa coi trọng bậc phụ nữ có tài, có đức vậy.
       II. Ðời Chúa Jêsus.
       1. Lời giảng dạy của Chúa Jêsus có quan hệ về việc phụ nữ.-- Người Do-thái đối đãi với phụ nữ dầu hơi tốt hơn các nước khác song, về việc để bỏ vợ, rất không công bằng. Không cứ một cớ nhỏ nào, người Do-thái cũng có thể để vợ được cả. Vậy nên Chúa Jêsus đáp với người Pha-ri-si rằng: Ma-thi-ơ 19:8. Sự giảng dạy đó của Chúa Jêsus là mở rộng luật pháp Môi-se, cải lương đạo vợ chồng vậy. Chúa chẳng những cải lương đạo vợ chồng, mà lại cải lương cả sự giao thiệp giữa nam nữ nữa. Vì trong vòng nam nữ, người Pha-ri-si cùng đặt lệ để hạn chế, như khi Chúa Jêsus đứng bên giếng xứ Si-kha, nói chuyện với người đờn bà, thì môn đồ đều sững sờ vì thấy như thế (Giăng 4:27). Ðó chẳng những họ sững sờ vì thấy Ngài nói chuyện với người Sa-ma-ri, mà lại vì người đó là đờn bà nữa.
       2. Lời Chúa Jêsus đối đãi với phụ nữ.-- Chúa Jêsus chẳng những khéo đối đãi với hạng phụ nữ thanh sạch, lương thiện như bà Ma-ri, mẹ Ngài, chị em Ma-thê và Ma-ri thôi đâu, mà ngay như hạng đờn bà hạ lưu phạm tội, Ngài cũng khéo đối đãi cả (Lu-ca 7:37-50; 8:2; Giăng 4:7-26). Sự quan hệ giữa Chúa Jêsus và mẹ Ngài lại càng mở đường về việc cải lương gia đình: Khi Chúa Jêsus còn thơ ấu, Ngài ở cùng và yêu mến bà Ma-ri. Về sau, người đạo Thiên Chúa, vì thấy bà Ma-ri là mẹ Chúa Jêsus, tôn bà một cách quá đáng là "Hoàng hậu trên trời". Biết trước sẽ có sự nguy hiểm đó, Chúa Jêsus phải tìm cách ngăn ngừa sẵn, tức là mở rộng tình thân yêu ra, để dẫn phụ nữ bước vào nước Thiên đàng: Có người đờn bà khen mẹ Ngài là kẻ có phước, Ngài liền đáp: "Những kẻ nghe và giữ lời Ðức Chúa Trời còn có phước hơn!" (Lu-ca 11:27-28). Có người bảo cho Chúa biết rằng mẹ và anh em Ngài ở ngoài đợi Ngài, thì Ngài liền đáp rằng: Ma-thi-ơ 12:48-50. Chúa Jêsus phán cùng người đờn bà phạm tội: "Hãy đi, đừng phạm tội nữa" (Giăng 8:11). Thế là Ngài mở một cửa hy vọng cho những đờn bà tuyệt vọng khiến họ nhờ ơn tha thứ, rửa sạch tội lỗi. Chúa giao thiệp với phụ nữ, không bó buộc trong vòng lệ cũ, thói xưa, rất đỗi làm môn đồ sững sờ (Giăng 4:27), người ngoại nghị luận (Lu-ca 7:39). Ðó vì Ngài khéo thể tất (xét tình mà dung thứ) cái lòng hổ thẹn của tội nhơn khiến họ dễ hối cải, trở lại nương nhờ Ngài. Dù biết lòng Ngài yêu thương tội nhơn, mặc dầu Ngài vẫn gớm ghét tội lỗi.
       3. Chúa Jêsus thể tất phái phụ nữ, có hiệu quả gì?--Lòng đạo của phụ nữ vốn không kém gì đờn ông. Mà cảm tình của chị em lại còn dễ bị kích động hơn nữa. Vậy, phụ nữ rất dễ chịu cảm động và tiếp nhận lẽ đạo. Ma-thê tin nhận Chúa Jêsus là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời, lại còn rộng và lớn hơn sự tin nhận của Phi-e-rơ (Giăng 11:24-27; Ma-thi-ơ 16:16). Người đờn bà xứ Ca-na-an có đức tin lớn cố nài xin Chúa Jêsus rủ lòng thương xót (Ma-thi-ơ 15:22-28). Vợ Phi-lát cảm động về việc Chúa Jêsus, đau đớn nhiều trong cơn chiêm bao (Ma-thi-ơ 27:19). Người Si-kha tin Chúa Jêsus là nhờ có người đờn bà hư hỏng làm chứng về Ngài (Giăng 4:28-39). Trong phái phụ nữ cũng có nhiều người vui lòng đem của cải mình phục sự Ngài (Lu-ca 8:3). Khi Chúa Jêsus bị đóng đinh trên thập tự giá, môn đồ nhiều người sợ trốn tránh; chỉ có vài người đờn bà là dám đến gần Chúa Jêsus, không sợ ai bắt bớ, làm nhục cả (Mác 15:40-41). Vậy đủ chứng rằng phụ nữ chịu lẽ đạo cảm động còn sâu hơn đờn ông.
       III. Ðời các Sứ đồ lập Hội Thánh.
       1. Trong Hội Thánh, đờn bà và đờn ông đều bình đẳng.-- Việc nầy, có thể lấy bốn sách Tin Lành làm chứng cớ, như An-ne (Lu-ca 2:36), Ê-li-sa-bét (Lu-ca 1:15), Ma-ri, mẹ Chúa Jêsus, Ma-thê và người em gái là Ma-ri, Ma-ri ở Bê-tha-ni (Giăng 11:1) trong nữ giới cũng ngang như Phi-e-rơ, Giăng, Gia-cơ và Anh-rê trong nam giới. Nếu chỉ nói đến đờn ông, mà không nói đến phụ nữ thì tức là một sự thiếu thốn lớn của bốn sách Tin Lành. Khi Sứ đồ lập Hội Thánh, phụ nữ cũng hiệp cùng các Sứ đồ đồng lòng cầu nguyện (Công vụ các sứ đồ 1:14), hoặc giúp đỡ công việc truyền đạo. Ơ-nít lấy làm cảm động được con là Ti-mô-thê (Công vụ các sứ đồ 16:1; II Ti-mô-thê 1:5). Bê-rít-sin giúp đỡ chồng là A-qui-la (Công vụ các sứ đồ 18:26). Ðô-ca hay bố thí cho dân nghèo (Công vụ các sứ đồ 9:36). Bốn con gái của Phi-líp đều hay nói tiên tri (Công vụ các sứ đồ 21:9). Ly-đi là người châu Âu tin đạo trước tiên (Công vụ các sứ đồ 16:14). Ngoài ra, trong thơ tín của Phao-lô còn nói đến nào nữ chấp sự, nào kẻ làm việc cho Chúa. Tỏ ra phụ nữ đối với Hội Thánh, có chức phận lớn là dường nào!
       2. Ở trong nhà, chồng là đầu vợ.-- Trong Hội Thánh đã không phân biệt nam nữ, vì ở trước mặt Ðức Chúa Jêsus Christ nam nữ đã đều là một cả (Gia-cơ 3:28), sao Phao-lô lại còn nói người nam là đầu người nữ (I Cô-rinh-tô 11:3; Ê-phê-sô 5:23), và không cho phép người nữ giảng đạo? (I Ti-mô-thê 2:12; I Cô-rinh-tô 14:34). Nào có biết lời Phao-lô không phải giảng đạo cho người Do-thái, song giảng cho các Hội Thánh mới lập ở những chỗ thờ lạy tà thần (I Cô-rinh-tô 11:1-16; Tít 2:5; I Ti-mô-thê 2:11-14). Vì đờn ông, đờn bà nước Do-thái cũng được ơn Chúa, đã sớm biết lẽ đó rồi, nên không lấy sự được bình đẳng trong Hội Thánh làm lạ nữa. Còn các phụ nữ dân ngoại, thoạt nghe cái thuyết bình đẳng, dễ lạm dụng, sa vào vòng nguy hiểm! Chị em ắt tưởng mình đã được bình đẳng ở trong Hội Thánh thế mà ở nhà lại không được bình đẳng, thì tất vì đó rồi đến ly dị, cũng có lẽ lại làm quá hơn đờn ông nữa kia! Thực ra, phụ nữ ở trong Hội Thánh dầu được bình đẳng với đờn ông ở trước mặt Chúa, song ở trong Kinh Thánh Tân Ước và Cựu Ước vẫn không hề bỏ cái lý chồng là đầu vợ. Khảo cứu trong I Cô-rinh-tô 11:3 thì biết chẳng những đờn ông là đầu người đờn bà, mà Ðấng Christ lại là đầu mỗi người, và Ðức Chúa Trời là Ðầu Ðấng Christ. Lại có lẽ nầy nữa: nhà không có hai người làm đầu. Vả, từ khi lập đạo Chúa Jêsus, phụ nữ ở trong nhà mới được sự tôn trọng. Bởi chưng Sứ đồ chẳng những luận kỹ về người đờn bà nên vâng phục chồng, mà lại luận về người chồng nên yêu vợ như Ðấng Christ yêu Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:25, 28-31) và nên kính nể vợ nữa (I Phi-e-rơ 3:7). Xin hỏi: suốt trong thiên hạ đời nầy: hễ phụ nữ nước nào được chồng yêu kính, thì há chẳng phải vì nước ấy đã thực hành đạo Ðấng Christ đấy ư? Còn như Phao-lô không cho phụ nữ giảng đạo, là vì phụ nữ xứ đó ưa hỏi vặn người ta về lẽ đạo, cốt muốn lòe đời, chớ không phải chịu Ðức Thánh Linh cảm động vậy (Coi I Cô-rinh-tô 14:35).
       3. Lấy cô dâu làm hình bóng về Hội Thánh.-- Phao-lô nói phụ nữ dầu phải ở dưới quyền đờn ông, song vợ chồng vẫn là một thịt làm hình bóng về Ðấng Christ với Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:22,23; II Cô-rinh-tô 11:2). Giăng lấy cô dâu thanh sạch đợi đón chàng rễ làm hình bóng về Hội Thánh chờ đợi Chúa Jêsus (Khải Huyền 21:2, 9). Tóm lại, đạo Chúa rất nâng cao phụ nữ vì họ là người cùng với đờn ông đồng được hưởng phước sự sống (I Phi-e-rơ 3:7).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.