Theo tiếng Hy-lạp, thì chữ Ðạo có hai ý :
I. Ðường đi.
II. Luân lý.
Ở trong Tân Ước và Cựu Ước thường dùng cả hai ý đó. chỉ có vài chỗ chỉ riêng về đường đi mà nói. Nếu nói là đường lối của Chúa thì xưng là ý Chúa kêu gọi hoặc ý Chúa soi sáng. Nói là đạo thì chỉ về Tin Lành, tức kế hoạch Chúa cứu người vậy (Ma-thi-ơ 13:19-23; Phi-líp 1:14).
Chữ Ðạo (Ngôi Lời) nói ở lời tiểu dẫn trong sách Giăng và ở Khải Huyền 19:13 là chỉ về Ðức Chúa Jêsus . Chúa Jêsus là Con một của Ðức Chúa Trời, "trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người". Lẽ đạo nầy có quan hệ rất lớn với Chúa và người đời. Ban đầu có Ngôi Lời (Ðạo), "Ngôi Lời ở cùng Ðức Chúa Trời" (Giăng 1:1). Ngôi lời đó dầu thành một thần vị riêng, song vẫn thuộc về Ðức Chúa Trời. Vì Ðạo và Chúa là một, vả "muôn vật bởi Ngài làm nên" (Giăng 1:3), "trong Ngài có sự sống" (Giăng 1:4). Nhờ Ngài, người đời mới có sự sống cao thượng, được trở nên động vật có linh tánh, có lương tri và lương năng. Ðạo "là sự sáng thật, khi đến thế gian soi sáng mọi người" (Giăng 1:9), "ban cho những kẻ tin danh Ngài" (Giăng 1:12), "Ngôi Lời trở nên xác thịt", "ơn và lẽ thật bởi Ðức Chúa Jêsus Christ mà đến" (Giăng 1:14-18).
Học giả nên biết cái đạo vĩnh viễn nầy ở cùng Ðức Chúa Jêsus, Con Ðức Chúa Trời. Phao-lô và tác giả thơ Hê-bơ-rơ đều luận về Ðấng Christ có bổn phận làm Con đời đời. Kết quả: một là dựng nên vũ trụ, một là tỏ rõ Ðức Chúa Cha (Phi-líp 2:5-11; Cô-lô-se 1:13-20; 2:9; Hê-bơ-rơ 1:1-4). Hai điều đó, Hội Thánh đã công nhận; song không ra ngoài lẽ đạo mà Giăng đã luận. Chữ "Ðạo" (Ngôi Lời) Giăng dùng đó chỉ thấy ở trong lời dẫn thôi, chớ từ đó trở xuống không thấy có nữa. Những chữ "Ðạo" trong lời tiểu dẩn hiệp với đại ý cả sách Giăng (coi thêm Giăng 3:13-21; 6:53-58; 7:28; 8:12, 14, 16; 10:30; 12:44-50; 14:6-11; 17:5, 8, 24; 20:31). Lẽ đạo về sự quan hệ giữa Ðức Chúa Cha và Ðức Chúa Con thật rất trọng yếu. Giăng lại luận về một lẽ đạo cốt yếu nữa, là Ðức Chúa Trời tỏ mình ra trong Ðấng Christ. Ðấng Christ đến từ trong lòng Ðức Chúa Cha, ban sự sống và sự sáng cho thế gian, làm Cứu Chúa của người đời. Phàm ai tin đến danh Ngài thì có quyền lợi làm con cái Ðức Chúa Trời. Lẽ đạo đó tức là sự giới thiệu về ý chỉ Ðức Chúa Trời dựng nên vũ trụ, Chúa Jêsus bèn là Ðấng Trung Bảo trong cái kế hoạch của Ðức Chúa Trời cứu loài người. Ðức Chúa Jêsus sở dĩ làm được Ðấng Trung Bảo, là vì Ngài đã đạt tới Bậc trọn vẹn, có thể tiến vào sự sống đời đời. Xem lời Giăng luận về lẽ đạo, thì những kẻ tưởng Ðức Chúa Jêsus không phải đến từ Ðức Chúa Trời sẽ tan được mối ngờ vậy.