Bạn-hữu.

       


      Áp-ra-ham được xưng là bạn của Chúa (Ê-sai 41:8). Chúa Jêsus xưng môn đồ là bạn (Giăng 15:15). La-xa-rơ là bạn với chị em mình (Giăng 11:1-44). Phàm ai vâng theo mạng lịnh của Chúa tức là bạn Ngài (Giăng 15:14). Ở Ma-thi-ơ 26:50 xưng Do-thái là bạn. Ðạo Ðấng Christ lấy tình bạn hữu làm trọng. Gốc từ tấm lòng yêu Chúa yêu người, ta chẳng những làm bạn với người, mà lại làm bạn với Ðức Chúa Trời nữa. Kẻ kính mến Chúa tức là bạn của Ngài (II Sử ký 20:7; Ê-sai 41:8; Nhã Ca 2:2, 3).
       I. Chúa Jêsus luận về đạo bạn hữu:
       1. Thí dụ chiên lạc và mất tiền là bày tỏ về nguồn gốc tình bạn hữu -- "kêu bạn hữu là kẻ lân cận mà rằng: Hãy chung vui với ta!" (Lu-ca 15:6, 9). Vậy biết người đời ai cũng có cái bổn năng hợp quần, đó là cái tánh do Ðức Chúa Trời ban cho.
       2. Luận về bạn giả dối có ba hạng:
             a. Kẻ quản gia bất nghĩa (Lu-ca 16:1-9). Ðó là kẻ dùng của của người khác mà kết bạn.
             b. Kẻ oán cha chẳng cho một con dê để ăn chơi với bạn hữu (Lu-ca 15:29). Kẻ đó dẫu thích cùng bạn mua vui ăn uống, song không thích cha yêu dấu em mình, thể không phải là người thật trọn đạo bạn hữu.
             c. Chán bạn khuấy rối, không muốn giúp đỡ sự cần kíp (Lu-ca 11:5-8).
       3. Chúa Jêsus phán cùng người trước đã bị quỉ ám rằng: "Hãy về nhà ngươi, nơi bạn hữu ngươi" (Mác 5:19). Ấy Ngài muốn rằng hắn đừng quên bạn cũ đã từng giúp đỡ lúc trước.
       4. Chúa Jêsus phán cùng người mời Ngài: "Khi ngươi đãi bữa trưa hoặc bữa tối, đừng mời bạn hữu... hãy mời những kẻ nghèo khó" (Lu-ca 14:12, 13). Vì ban ơn cho những người không thể báo đền mới là thật lòng yêu bạn.
       5. Chúa Jêsus dạy môn đồ về tình yêu thương chẳng những có ở đời nầy, mà đời sau cũng vẫn còn. Vì Ðấng Christ "đã hủy phá sự chết, dùng Tin-Lành phô bày sự sống và sự không hề chết ra cho rõ ràng" (II Ti-mô-thê 1:10). Như vậy, thì bạn hữu của tín đồ Ðấng Christ ngày nay cũng còn đời đời.
       II. Chúa Jêsus là tấm gương rất tốt về tình bạn hữu:
       1. Khảo bốn sách Tin-lành thì biết đạo bạn hữu của Ngài là thế nào. Ðấng Christ thường đi dự tiệc, thích đi lại với các hạng người. Quân thù nghịch xưng Ngài là bạn của kẻ thâu thuế và của tội nhơn (Ma-thi-ơ 11:19). Ðấng Christ lựa mười hai người làm bạn, sai đi truyền đạo (Mác 3:14). Ngài kết bạn với La-xa-rơ và chị em ông, và yêu thương họ là dường nào! (Giăng 11:). Ở Giăng 13:-17: bày tỏ rất rõ về lòng yêu thương của Chúa, song có ba chỗ nói theo giọng bạn hữu:
             a. Chúa phán: "Chẳng có sự yêu thương nào lớn hơn là vì bạn hữu mà phó sự sống mình" (Giăng 15:13). Chúa Jêsus vui lòng phó mạng Ngài vì người đời, thật là người bạn trọn vẹn!
             b. Chúa phán: "Các ngươi làm theo đều Ta dạy, thì các ngươi là bạn hữu Ta" (Giăng 15:14). Chúa Jêsus hết sức vì chúng ta, tức là Người Bạn tốt hơn hết vậy.
             c. Chúa phán: "Ta chẳng gọi các ngươi là đầy tớ nữa ;....Nhưng Ta đã gọi các ngươi là bạn hữu Ta, Vì Ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều Ta đã nghe nơi Cha Ta" (Giăng 15:15). Vì Chúa Jêsus có giao du thân mật với bạn.
       2. Cứu Chúa lên trời vẫn là Bạn của môn đồ. Người ta kết bạn với nhau thường có cái cảm sống chết chia cách! Còn Chúa Jêsus là Ðấng đã có, hiện có, và còn đến, không nơi nào Ngài không ở. Dầu không nói, Ngài cũng có thể giao thông cách thuộc linh với chúng ta, và rất thấu rõ ý muốn của mọi người. Ngài lại hay cảm thương sự yếu đuối của người ta; "vì chính mình Ngài chịu khổ trong khi bị cám dỗ nên có thể cứu những kẻ bị cám dỗ vậy" (Hê-bơ-rơ 2:18; 4:15). Chúng ta thường ở trước mặt Ðức Chúa Jêsus, sửa mình, cầu nguyện, thì phần thuộc linh của chúng ta chắc có sức mạnh lớn và vui mừng nhiều. Cái tình bạn hữu đến thế có thể nói là đạt tới cực điểm.


Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.