Tên của Chúa ma quỉ (Ma-thi-ơ 10:25; 12:24, 26: Mác 3:22, 23; Lu-ca 11:15, 18, 19). Tên nầy là do Ba-anh-xê-bụt mà ra. Nguyên Ba-anh-Xê-bụt là thần Ruồi của thành Éc-rôn. Vì thành nầy có nhiều ruồi và muỗi, nên người ta lập thần đó để mong thoát khỏi (II Các Vua 1:2, 3, 16). Người Do-thái muốn chê cười, khinh dễ hình tượng thần Éc-rôn và những người thờ lạy nó, nên đổi gọi Ba-anh-Xê-bụt là Bê-ên-xê-bun. Vì xưa vua A-cha-xia nhờ tà thần Éc-rôn chữa bịnh, cũng vậy, người Do-thái trêu chọc Chúa Jêsus là nhờ quyền của chính tà thần Bê-ên-xê-bun đó để đuổi cac quỉ đi, vả lại các quỉ và các thần tượng có liên hiệp với nhau (I Cô-rinh-tô 10:20, 21). Họ tưởng Bê-ên-xê-bun là Chúa của cả hai hạng đó.
Bê-ên-xê-bun có khi cũng chỉ về thần phân. Vì người Do-thái nói Sa-tan là cội gốc của sự thờ lạy hình tượng và hết thảy sự dơ dáy.