Bết-Hô-rôn. Beth-Horon (Nhà của sự rỗng không).

        


      Tên cái thành lũy thuộc chi phái Ép-ra-im (Giô-suê 21:22), do Sê-ê-ra con gái Ép-ra-im xây dựng: một cái xây ở sườn núi; một cái ở chót núi, đều kêu là Bết-hô-rôn (I Sử ký 7:24; Giô-suê 16:3,4,5; 18:13,14; 21:22). Ðất đó thường là một bãi chiến trường. Giô-suê từng đánh thắng năm vua A-mô-rít, và khi ấy có mặt trời và mặt trăng dừng lại ở đó (Giô-suê 10:10-14). Sa-lô-môn lại xây Bết-hô-rôn là chỗ che chống (II Sử ký 8:5; I Các Vua 9:17). Về sau, khi trong nước chia làm hai, thì Bết-hô-rôn thuộc về Y-sơ-ra-ên; nên Si-sắc, vua Ai-cập, theo đàng nầy vào cướp nước Do-thái (I Các Vua 14:25; II Sử ký 12:2). Năm 166 T.C., tướng Sy-ri đem quân đánh Do-thái, Judas Macchabée, người Do-thái rình ở Bết-hô-rôn để đánh lại; tướng đó không dám tiến lên. Năm 161 T.C., tướng Sy-ri là Gallus, lại đem quân đánh Do-thái, Judas Macchabée lại rình đánh như lần trước: Gallus cũng không dám tiến lên. Năm 66 S.C., người Do-thái đánh đại bại quân La-mã ở chỗ nầy.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.