E-xơ-ra 2:17; Nê-hê-mi 7:23; 10:18.
Bết-sai-đa. Bethsaida (trên chữ i có hai dấu chấm) (Nhà của săn bắn hoặc đánh cá).
Một thành gần sông Giô-đanh, ở về phía bắc, bên biển Ga-li-lê. Là quê hương của Phi-e-rơ, Anh-rê và Phi-líp (Giăng 1:44; 12:21). Chúa Jêsus chia bánh cho năm ngàn người ăn, rồi cùng với môn đồ đi qua biển, hướng đến thành nầy mà đến xứ Ghê-nê-xa-rết (Mác 6:45,53; coi thêm Lu-ca 9:10). Nghe Giăng Báp-tít bị giết, Chúa Jêsus đến nơi đồng vắng, gần thành Bết-sai-đa (Lu-ca 9:10; Ma-thi-ơ 14:13; Giăng 6:1). Lại, tại đó, Ngài đã làm cho một người mù được sáng mắt (Mác 8:22). Ngài từng nặng lời quở trách người trong thành nầy không chịu hối cải tin theo (Ma-thi-ơ 11:21; Lu-ca 10:13).
Tiến sĩ Scofield viết: luận về Mác 8:23 Chúa "nắm tay người mù, dắt ra ngoài làng", có ý quan hệ. Vì Chúa đã phó Bết-sai-đa cho sự đoán phạt rồi (Ma-thi-ơ 11:21-24), nên Ngài không chữa bịnh hay cho phép làm chứng trong làng nầy nữa (Mác 8:26). Dịp tiện cho dân Bết-sai-đa ăn năn đã hết rồi, song Chúa còn bằng lòng bày tỏ sự thương xót cho cá nhơn. Khải-huyền 3:20 tỏ ra Ðấng Christ đứng ngoài cửa của Hội Thánh ấy, song "nếu ai nghe tiếng Ta...", v.v..