Cô-rin-tô. Corinthe.

      


      Là tỉnh thành của xứ A-chai nước La-mã, nó là một eo đất ở liền với đại lục địa phía Bắc và bán đảo phía Nam, Tây cách cửa biển độ sáu cây số, Ðông cách cửa biển Sen-cơ-rê độ ba mươi bảy cây số. Ðường giao thông tiện lợi. Việc buôn bán thạnh vượng, thành nầy có chỗ đất mà các người vượt biển hay đi đường bộ tất phải qua lại. Ðất xấu, khó trồng cấy. Hai mặt biển đông tây sóng êm nước lặng, phần nhiều dân cư làm nghề hàng hải. Eo đất hẹp, nên thuyền buôn  đông tây qua lại, khi vào cửa biển, không cần dỡ hàng hóa, song cả thuyền lẫn hàng cứ do đường cạn mà đẩy đến bờ bên kia, vừa đỡ tốn công dỡ hàng và xếp hàng lại, vừa tránh được cái nguy hiểm đi đường quanh biển phía nam. Còn tàu lớn thì không thế (Công vụ các sứ đồ 27:37,41): hoặc đậu cửa biển đó dỡ hàng, xếp lại, rồi cho sang cửa biển ở bờ bên kia, hoặc vòng quanh biển phía nam mà đến. Ðể che chở thành nầy, trừ vách thành ra, còn có cái núi đá cao, đứng đối ngang với biển trông rất hiểm trở, song trên ngọn rộng rãi, có thể dùng làm phố chợ.
       Xưa thành nầy là đất phồn hoa của nước Hy-lạp, nhơn dân kiêu ngạo dâm dật, phong tục xấu xa. Sự dâm loạn, họ chẳng những không giấu giếm thôi, lại còn đặt làm điển lễ thờ lạy nữ thần nữa. Việc làm dơ dáy của họ không thể kể xiết! Năm 146 T.C., thành nầy bị người La-mã diệt mất! Về sau, lối năm 46 T.C., Jules César nổi lên khôi phục được thành Cô-rinh-tô; song cũng còn người La-mã ở tại đó, các thói xấu vẫn còn như cũ.
       Năm 52 S.C., Phao-lô đến thành nầy, có cùng ở với ông A-qui-la và vợ ông là Bê-rít-sin (Công vụ các sứ đồ 18:1,2) trong vòng một năm sáu tháng. Và, Phao-lô làm nghề may trại để nuôi mình. Phao-lô trước giảng đạo cho người Do-thái, sau cho người ngoại. Cũng tại thành nầy, Phao-lô viết thơ thứ nhứt gởi cho người Tê-sa-lô-ni-ca. Cách ít lâu, lại viết thơ thứ hai. Sau đó, ông lại đến tận nơi (II Cô-rinh-tô 1:15; 2:1; 12:14,21; 13:1,2), viết thơ gởi cho Hội Thánh La-mã. Bấy giờ có A-bô-lô, A-qui-la, Sốt-then đi theo ông (Công vụ các sứ đồ 18:2; I Cô-rinh-tô 1:1; 16:12). Lối năm 66 S.C. khi Néron, vua La-mã, trị vì, có thử đào sông cho thông suốt từ đông sang tây, sau gặp sự ngăn trở, sợ Chúa nổi giận, sông Néron bèn thôi không làm nữa. Ðến nay thành hoang vu, nhưng người ta đã đào được sông từ lâu rồi.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.