Con Ðức Chúa Trời.

      


      Chỉ riêng về Ðấng Christ là con Ðức Chúa Trời để tỏ Ngài thuộc về Cha đời đời (Thi Thiên 2:7; Ða-ni-ên 3:25; Lu-ca 1:35; Giăng 1:34; 20:31; Ma-thi-ơ 4:3; 8:29; 27:54). Kinh Thánh cũng thường nói Ðấng Christ là Con một Ðức Chúa Trời (Giăng 1:14,18). Trong Tân Ước có bốn mươi bốn lần nói Chúa Jêsus là Con Ðức Chúa Trời. Vì hai cớ nên gọi là con Ðức Chúa Trời: 
       (1) Ðức Chúa Jêsus là Ðấng Tự hữu hằng hữu; 
       (2) Ngài sanh ra một cách lạ lùng và mầu nhiệm. Là con Ðức Chúa Trời, Chúa Jêsus có sự trọn lành vô hạn của Cha và được bình đẳng với Cha. Chính Chúa Jêsus cũng tự xưng là Con Ðức Chúa Trời (Lu-ca 22:70; Giăng 10:36; 11:4; 19:7). Về việc nầy, các Sứ đồ đều công nhận cả (Công vụ các sứ đồ 9:20; Ga-la-ti 2:20; I Giăng 3:8; 5:5,10,13,20). Cũng vì cớ Chúa Jêsus tự xưng mình như vậy, nên thầy cả thượng phẩm trong Tòa Công luận buộc cho Ngài cái án nói phạm thượng đó (Ma-thi-ơ 26:63-66; Mác 14:61-64). Nhưng Ðức Chúa Trời đã nhìn nhận việc nầy khi Chúa Jêsus chịu lễ báp-têm, có Ðức Thánh Linh giáng lâm và có tiếng phán từ trời (Ma-thi-ơ 3:16,17; Mác 1:10,11). Về sau, sự Ngài hóa hình lại càng làm chứng chắc cho việc đó nữa (Ma-thi-ơ 17:5; II Phi-e-rơ 1:17). Tánh nết, việc làm, sự sống lại và sự thăng thiên của Ngài đều làm chứng như thế cả (Hê-bơ-rơ 1:3; Rô-ma 1:4).
       Những ai tin Ðấng Christ được Thánh Linh Chúa dắt dẫn, cũng đều là con của Ðức Chúa Trời (Ga-la-ti 3:26; 4:1-7; Rô-ma 8:14-17; Ê-phê-sô 1:5; Hê-bơ-rơ 12:5-10; Khải Huyền 21:7).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.