Dệt cửi.

        

      Việc dệt của người Hê-bơ-rơ phần nhiều do phụ nữ đứng làm (Xuất Ê-díp-tô ký 35:25). Ðồ dùng để kéo chỉ thì có con quay và con cúi (Châm Ngôn 31:19). Khung cửi thì có thoi và cây trục (Gióp 7:6; I Sa-mu-ên 17:7) có thể vừa dệt vừa quay chuyển. Cách dệt, có sợi ngang và sợi dọc (Các quan xét 16:14), lối làm cũng giống giống với nước ta. Nguyên liệu thì dùng lông chiên, gai mịn để dệt vải mịn; lông dê và lông lạc đà để dệt vải thô dùng làm áo choàng và màn trại (Xa-cha-ri 13:4; Ma-thi-ơ 3:4). Lông chiên thì trước hãy rửa cho sạch, rồi đan cho ra mền. Gai thì trước hãy gỡ ra mà chải (Ê-sai 19:9), rồi rải ở trên mái nhà để phơi (Giô-suê 2:6), sau mới dệt thành vải. Theo luật Môi-se, áo của thầy tế lễ thì dệt bằng các sợi chỉ màu sắc (Xuất Ê-díp-tô ký 28:4). Áo mặc thường của bình dân thì do nhà người ta tự chế lấy. Duy người giàu thì mua vải đẹp từ ngoài đem vào (Ê-xê-chi-ên 27:16, 24). Người Ai-cập biết làm nghề dệt trước khi dân Y-sơ-ra-ên tới kiều ngụ trong xứ. Ban đầu việc dệt do đờn ông làm cả.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.