Ê-phê-sô, (thơ). Épitre de Saint Paul aux Éphésiens.

         



      Thơ nầy do Phao-lô viết ở trong ngục La-mã. Ðồng thời ông sai Ti-chi-cơ đưa thơ nầy với thơ Phi-líp và thơ Cô-lô-se. Còn chỗ gởi đến và gởi cho ai thì nay chưa biết rõ. Nhưng thơ nầy không phải gởi riêng cho người Ê-phê-sô thôi đâu. Vì có hai cớ:
       1. Ba chữ "Ê-phê-sô" nói trong 1:1 không có ở nguyên văn trong hai quyển Kinh Thánh da chiên.
       2. Thơ Ê-phê-sô ít chép những việc quan hệ đến Phao-lô. Vì Phao-lô ở Ê-phê-sô đã lâu, đối với Hội Thánh đó rất là thân thiết. Nếu gởi thơ cho Hội Thánh Ê-phê-sô, thì trong thơ tất phải kể rõ những sự dạy dỗ quan hệ riêng với nhau.
       Có người nói thơ nầy chắc chắn là gởi cho người Ê-phê-sô, vì trong thơ không phải không có lời nói về sự dạy dỗ quan hệ riêng với nhau. Xem như 1:15; 3:13; 6:21,22, thì không thể cho rằng tác giả không chép những việc can thiệp giữa mình và người Ê-phê-sô vậy.
       Có người nói thơ nầy, cũng như hai thơ Phi-e-rơ, là để truyền đạt lần lượt cho các Hội Thánh ở cõi A-si, khi viết thơ, tác giả chưa đề tên đất mà mình muốn gởi cho; đợi khi Ti-chi-cơ đến thành Ê-phê-sô rồi, bây giờ mới đề ba chữ "Ê-phê-sô" và giao cho Hội Thánh đó.
       Nếu quả như thuyết đó thì đúng hiệp với lối gởi thơ như Cô-lô-se 4:16 đã nói.
       Thể lệ thơ nầy hoàn toàn là lời luận thuyết. Ý cốt yếu nó là luận về Hội Thánh Do-thái và Hội Thánh dân ngoại bang, trước mặt Ðấng Christ không hề phân biệt: mọi sự ắt nên trọn trong Ngài. Lời văn thơ nầy na ná giống hai thơ Phi-líp và Cô-lô-se. Lời nói trong thơ phần nhiều là những câu Phao-lô thường dùng. Có những điều đặc biệt là:
       1. Nói Hội Thánh làm trọn ý chỉ định sẵn của Chúa, như 1:23; 2:16; 3:6; 4:12,16 nói Hội Thánh là thân thể, Ðấng Christ là đầu; 2:20-23 nói Hội Thánh là nhà, Ðấng Christ là Ðá góc nhà; 5:23-27 nói Hội Thánh như là người Vợ.
       2. Nói Ðấng Christ chuộc tội là quan hệ đến muôn vật (1:10-14; 2:7,13).
       3. Nói việc làm của Ðức Thánh Linh rất rõ rệt. Chỗ nầy là những lời rất trọng yếu trong thơ (1:13,17; 2:18; 3:16; 4:3,30; 5:9).
       4. Hằng khuyên Hội Thánh hiệp làm một (4:1-7,13,17; 25:32; 5:2,3).
       5. Dạy người cách cai trị trong nhà và nói tín đồ như binh lính (5:22-6:18).
       Thơ nầy có quan hệ nhiều lắm với thơ I Cô-rinh-tô, như nói sự dư dật của Ðạo Tin lành (I Cô-rinh-tô 1:5), lẽ mầu nhiệm của đạo Tin lành (I Cô-rinh-tô 2:7-10), việc làm của Ðức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 2:10-11; 12:4-16), Hội Thánh như nhà xây cất (I Cô-rinh-tô 3:9,10,11,16), Hội Thánh hiệp làm một thể (I Cô-rinh-tô 10:17; 12:4,5,6,12-16) muôn vật phục dưới chơn Ðấng Christ (I Cô-rinh-tô 15:24-28).
       Thơ nầy cũng có nhiều chỗ hiệp với thơ Phi-líp, như: quê quán của môn đồ (Ê-phê-sô 2:12,19; Phi-líp 3:20), ngôi cao của Ðấng Christ (Ê-phê-sô 1:20; Phi-líp 2:9), phép cắt bì chơn thật (Ê-phê-sô 2:11; Phi-líp 3:3). Hội Thánh hiệp một và bền vững (Ê-phê-sô 2:18-22; 4:3; 6:13; Phi-líp 1:27). (Hãy coi thêm Ê-phê-sô 5:2; 6:8 và Phi-líp 4:6,18).
      Thơ nầy lại có nhiều chỗ giống với ba thơ Cô-lô-se, Ga-la-ti, và La-mã. Thơ La-mã hay nói Hội Thánh hiệp làm một thể; thơ nầy bèn lấy ý đó mà luận rộng ra. Ðến như giống với thơ I Phi-e-rơ, không phải giống về lời văn và câu nói đâu, song là giống về cách thức suốt cả trong thơ. Chắc Phi-e-rơ đã coi qua thơ Ê-phê-sô nầy, rồi mới làm ra thơ I Phi-e-rơ. Vả, chắc ông cũng đã thấy qua thơ La-mã không còn phải nghi ngờ nữa. Lại so sánh, Ê-phê-sô 2:20,21 với Khải Huyền 21:10,14; Ê-phê-sô 5:25-27 với Khải Huyền 19:7, thì thấy hai bên giống ý nhau.
      Tiến sĩ Scofield có lời chú thích thơ Ê-phê-sô như sau nầy:
       Tác giả: Sứ đồ Phao-lô (1:1).
       Niên hiệu.-- Phao-lô viết thơ nầy tại thành La-mã vào năm 64 S.C. Thơ nầy đứng đầu hàng các thơ của ông viết trong khám tù (Công vụ các sứ đồ 20:27, Công vụ các sứ đồ 28:30), do Ti-chi-cơ cầm đi cùng một lúc với thơ Cô-lô-se và thơ Phi-lê-môn. Chắc ông chép thơ Ê-phê-sô và thơ Cô-lô-se trong dịp Ô-nê-sim trở về cùng Phi-lê-môn. Thơ Ê-phê-sô có tánh cách phổ thông hơn các thơ tín khác của Phao-lô. Thật ra mấy chữ "ở thành Ê-phê-sô" không có trong nguyên bản tốt nhứt, Cô-lô-se 4:16 nói đến một thơ tín gởi cho Hội Thánh Lao-đi-xê. Có người giả định rằng thơ Ê-phê-sô chính là thơ cũng gởi cho Hội Thánh Ê-phê-sô và Hội Thánh Lao-đi-xê mà không để đích danh Hội nào. Vậy, thơ ấy đạt cho "các thánh đồ và những kẻ trung tín trong Ðức Chúa Jêsus Christ" ở khắp mọi nơi.
       Luận đề.-- Lẽ đạo trong thơ tín nầy chứng quyết ý trên. Thơ chép lẽ thật tối cao của Hội Thánh, song không nói gì về trật tự trong Hội Thánh. Hội Thánh ở đây là Hội Thánh chơn chánh, là "thân thể Ngài", chớ không phải một chi hội như Hội Phi-líp, Cô-rinh-tô, v.v... Thơ nầy cốt bày tỏ ba thứ chơn lý: Ðịa vị cao trọng của tín đồ do ân điển; chơn lý về thân thể Ðấng Christ; và cách bước đi xứng với địa vị đó.
       Có mối liên lạc thuộc linh mật thiết giữa thơ Ê-phê-sô và sách Giô-suê: Phạm vi thuộc linh trong cuộc đời tín đồ phụ hiệp với xứ Ca-na-an trong sự từng trải của dân Y-sơ-ra-ên. Trong cả hai sách có sự chiến đấu, nhiều khi thất bại, song cũng có sự đắc thắng, sự yên nghỉ và sở hữu (Giô-suê 21:43-45; Ê-phê-sô 1:3; 3:14-19; 6:16,23). Ðể hiệp với sự khải thị trọn vẹn.
       Thơ chia làm bốn phần lớn:
       I. Lời chào thăm của sứ đồ (1:1,2);
       II. Ðịa vị tín đồ "trong Ðấng Christ" và "trong các nơi trên trời" chỉ bởi ân điển mà thôi (1:3-3:21);
       III. Cách bước đi và hầu việc (4:1-5:17);
       IV. Cách bước đi và chiến đấu của tín đồ đầy dẫy Ðức Thánh Linh (5:18-6:24).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.