Làm quan trấn thủ xứ A-chai lúc Phao-lô ở Cô-rin-tô (53 năm sau Chúa) dưới quyền Hoàng đế Cơ-lốt. Tên ông vốn là Marcus Annaeus Novatus, song được gia quyến ông Lu-cius Junius Gallio nuôi làm con nuôi nên ông lấy tên mới là Junius Annaeus Gallio. Anh em ông, nhà triết lý trứ danh là Lucius Annaeus Seneca, làm chứng về ông rằng: ông là một người rất dễ yêu hơn hết. Ai cũng yêu ông không nhiều thì ít vì ông rất tốt, rất thật thà, hay chống cự với những sự quái quắc quỉ quyệt. Lời chứng đó rất hiệp với Công vụ các sứ đồ 18:12-17. Khi dân Do-thái muốn nghịch với Phao-lô, xin Ga-li-ôn xử, nhưng ông biết mưu chước của họ không chịu để họ cám dỗ mình. Vậy ông không đợi cho Phao-lô phải tự bênh vực mình, mà quyết định không chịu xử về "Ðạo lý, danh hiệu, hay luật pháp riêng" của họ. Rồi ông đuổi họ ra khỏi tòa án. Như thế, Chúa làm trọn lời hứa trong Công vụ các sứ đồ 18:10 "Ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại ngươi vì ta có nhiều người trong thành nầy". Khi những người Hy-lạp bắt Sốt-then, chủ nhà hội người Do-thái, mà đánh đòn, ông cũng chẳng lo đến nữa, vì biết Sốt-then chỉ chịu sự mình đã toan định hại Phao-lô. Vì, dường như khi bị khốn khó, được Phao-lô thương xót nên Sốt-then đã trở lại đạo (I Cô-rinh-tô 1:1) như Cơ-rít-bu (Công vụ các sứ đồ 18:8). Khi Nê-cô xử tử Seneca, Ga-li-ôn run sợ, xin vua tha cho mình. Sử gia Jérome chép rằng Ga-li-ôn tự tử năm 65 sau Chúa.