I. Là con của Phê-đát-su, là quan trưởng của chi phái Ma-na-se, trong nơi vắng vẻ (Dân số ký 1:10; 2:20; 7:54-59).
II. Người Pha-ri-si, là luật sư trứ danh, và là nghị viên tòa công luận nước Do-thái. Ga-ma-li-ên nầy dầu không tin theo Ðấng Christ, nhưng những lời ông nói với thầy tế lễ, tỏ ra là người rộng rãi, sáng suốt (Công vụ các sứ đồ 5:34-39). Phao-lô lấy sự được học nơi ông làm vinh hạnh (Công vụ các sứ đồ 22:3). Người Do-thái hằng tôn kính ông là "người tôn vinh luật pháp", là luật sư thứ nhứt được gọi là Rabban nghĩa là "Giáo sư của chúng ta". Ông là con của Si-mê-ôn, thầy dạy luật và cháu của Hillel, Hội trưởng của tòa công luận trong đời Sê-sa Ti-be-rơ, Caligula và Claudius. Ông chết 18 năm trước khi Giê-ru-sa-lem bị phá đổ. Trong Công vụ các sứ đồ 5:34-39 Ga-ma-li-ên binh vực Sứ đồ không phải vì ông có lòng khuynh hướng với đạo Ðấng Christ song vì phản đối với đạo Sa-đu-sê về lẽ đạo không có sự sống lại và cũng vì cớ thấy sự mê tín vô lý của họ nữa. Học trò ông là Sau-lơ, là người đứng đầu trong sự bắt bớ tín đồ Ðấng Christ lúc ông Ê-tiên phản đối với phái Pha-ri-si và chắc Ga-ma-li-ên cũng bằng lòng sự sốt sắng của học trò mình, dầu tưởng nên đợi chờ xem xét sự phải trái của Ðạo Ðấng Christ.