Gát. Gath (Máy ép nho).

        


      Một trong năm thành lớn của người Phi-li-tin (Giô-suê 13:3; I Sa-mu-ên 6:17). Gát là nơi lánh loạn của người A-na-kim, một giống cao lớn (Giô-suê 11:22). Người Phi-li-tin dời hòm giao ước đến Gát, rồi lại từ Gát đem về Éc-rôn (I Sa-mu-ên 5:8-10). Gô-li-át là người ở Gát (I Sa-mu-ên 17:4; II Sa-mu-ên 21:19), đánh bại người Phi-li-tin, đuổi họ đến Gát (I Sa-mu-ên 17:52). Vua Ða-vít từng lánh nạn tại đó (I Sa-mu-ên 21:10; 27:2). Khi vua Ða-vít còn long đong gió bụi, có người Gát đi theo Vua (II Sa-mu-ên 15:18). Hai tôi tớ của Si-mê-i trốn đến Gát, Si-mê-i bội lời thề đến tìm họ (I Các vua 2:40). Con trai Ép-ra-im bị giết vì cướp súc vật của người Gát (I Sử ký 7:21). Vua Ða-vít từng đoạt lấy thành Gát (I Sử ký 18:1). Sau Rô-bô-am lại xây thành đó (II Sử ký 11:8). Ha-xa-ên, vua Sy-ri, đánh hãm đất Gát, rồi choáng lấy (II Các vua 12:17). Về sau, Gát bị Ô-xia đánh đổ tường thành (II Sử ký 26:6). Tùy theo hình bóng trong A-mốt 6:2,1, thì số phận thành Gát răn dạy tín đồ nên an ổn mình nơi Chúa, không phải nơi nào khác.
       Ngày nay người ta chỉ biết rằng vị trí thành Gát, xưa ở trên núi giữa khoảng nội địa dân Do-thái và dân Phi-li-tin, tức là ở giữa Ách-đốt và Éc-rôn. Coi thêm Ghi-tít.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.