Một người được tôn trọng trong họ Giu-đa. Khi Gia-bê lọt lòng mẹ thì người mẹ buồn nên đặt tên con như vậy. Dầu tên có ý buồn nhưng người cầu xin Chúa giữ mình khỏi sự dữ hầu cho chẳng buồn rầu. Lời cầu nguyện nầy tuy vắn nhưng có nhiều ý, và giống một ngôi sao sáng láng từ giữa những tên của các dòng dõi. Bài cầu nguyện nầy có thể soi sáng các thanh niên đứng trên ngạch đời sống. Trong I Sử ký 4:9-10:"Chớ chi Chúa ban phước cho tôi" (chỉ Chúa biết mọi sự thật có lợi cho ta, không phải những sự tạm thời dưới đất nhưng những sự còn mãi trên trời) và "mở bờ cõi tôi rộng lớn" không phải chỉ về phần thuộc thể nhưng về phần thuộc linh nữa (I Các vua 4:29; Thi Thiên 18:19; 31:8; 118:5). "Nguyện tay Chúa phù giúp tôi" như "cánh tay của Ðức Chúa Trời chúng ta trên mọi kẻ nào tìm kiếm Ngài", E-xơ-ra 8:18,22; 7:6,9), và "giữ tôi khỏi sự dữ" (Ma-thi-ơ 6:13; Giăng 17:15; Lu-ca 22:40,46; I Cô-rinh-tô 10:13; II Phi-e-rơ 2:9; Khải Huyền 3:10). Mọi sự dữ xông hãm nhưng không thể "làm buồn" người tín đồ. Gia-bê, "con của sự buồn rầu" bởi đức tin cầu nguyện hưởng sự vui vẻ (Ma-thi-ơ 5:4; Thi Thiên 90:15; Hê-bơ-rơ 12:11). Lời cầu nguyện là bí quyết "được tôn trọng hơn anh em mình" (I Sử ký 4:9). Có lẽ tên nầy được đặt cho thành Gia-bê, vì tại đó có những thầy thông giáo danh tiếng. Cũng vậy, vì có danh tiếng, nên E-xơ-ra chép sách Sử-ký có ghi tên Gia-bê nầy. Lời cầu nguyện nầy xin với Ðức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Ðấng mà Gia-cốp đã vật lộn trong khi cầu nguyện và bởi "sức lực nên đã có quyền phép của Chúa" (Ô-sê 12:3,4,5). Ðức Chúa Trời bèn ban cho" theo đức tin và sự cầu xin của Gia-bê (Ê-phê-sô 3:20; Ma-thi-ơ 9:29).
Gia-bê. Jaébets (Làm cho buồn).
Một người được tôn trọng trong họ Giu-đa. Khi Gia-bê lọt lòng mẹ thì người mẹ buồn nên đặt tên con như vậy. Dầu tên có ý buồn nhưng người cầu xin Chúa giữ mình khỏi sự dữ hầu cho chẳng buồn rầu. Lời cầu nguyện nầy tuy vắn nhưng có nhiều ý, và giống một ngôi sao sáng láng từ giữa những tên của các dòng dõi. Bài cầu nguyện nầy có thể soi sáng các thanh niên đứng trên ngạch đời sống. Trong I Sử ký 4:9-10:"Chớ chi Chúa ban phước cho tôi" (chỉ Chúa biết mọi sự thật có lợi cho ta, không phải những sự tạm thời dưới đất nhưng những sự còn mãi trên trời) và "mở bờ cõi tôi rộng lớn" không phải chỉ về phần thuộc thể nhưng về phần thuộc linh nữa (I Các vua 4:29; Thi Thiên 18:19; 31:8; 118:5). "Nguyện tay Chúa phù giúp tôi" như "cánh tay của Ðức Chúa Trời chúng ta trên mọi kẻ nào tìm kiếm Ngài", E-xơ-ra 8:18,22; 7:6,9), và "giữ tôi khỏi sự dữ" (Ma-thi-ơ 6:13; Giăng 17:15; Lu-ca 22:40,46; I Cô-rinh-tô 10:13; II Phi-e-rơ 2:9; Khải Huyền 3:10). Mọi sự dữ xông hãm nhưng không thể "làm buồn" người tín đồ. Gia-bê, "con của sự buồn rầu" bởi đức tin cầu nguyện hưởng sự vui vẻ (Ma-thi-ơ 5:4; Thi Thiên 90:15; Hê-bơ-rơ 12:11). Lời cầu nguyện là bí quyết "được tôn trọng hơn anh em mình" (I Sử ký 4:9). Có lẽ tên nầy được đặt cho thành Gia-bê, vì tại đó có những thầy thông giáo danh tiếng. Cũng vậy, vì có danh tiếng, nên E-xơ-ra chép sách Sử-ký có ghi tên Gia-bê nầy. Lời cầu nguyện nầy xin với Ðức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Ðấng mà Gia-cốp đã vật lộn trong khi cầu nguyện và bởi "sức lực nên đã có quyền phép của Chúa" (Ô-sê 12:3,4,5). Ðức Chúa Trời bèn ban cho" theo đức tin và sự cầu xin của Gia-bê (Ê-phê-sô 3:20; Ma-thi-ơ 9:29).