Cựu Ước hằng lấy sự nam nữ phối hiệp để thí dụ về sự quan hệ giữa người Y-sơ-ra-ên và Ðức Chúa Trời (Ê-sai 54:5; 62:5; Giê-rê-mi 3:14; Ô-sê 2:7,19,20). Vậy nên các tiên tri cũng lấy sự gian dâm để thí dụ về việc người Y-sơ-ra-ên lìa bỏ Chúa (Giê-rê-mi 3:8-10; 13:27; Ê-xê-chi-ên 23:37,43; Ê-sai 57:3). Cựu Ước luận về tội đó, thường chỉ về người đã kết hôn thì bị giết hoặc bị đốt chết (Sáng thế ký 38:24; Lê-vi ký 21:9), hoặc bị đánh chết không tha (Lê-vi ký 20:10; Phục truyền luật lệ ký 22:23,24; Giăng 8:5; Ê-xê-chi-ên 18:11). Ðặt luật dầu nghiêm nhặt như vậy song xét lịch sử của Do-thái không có một ai phải chịu hình phạt đó, ngay như Chúa Jêsus cũng thương xót người đờn bà tà dâm bị bắt (Giăng 8:3-11).
Chúa Jêsus luận về tội đó thì chỉ chung người chưa kết hôn và đã kết hôn đều có thể gọi là phạm tội tà dâm cả. Ngài có phán: "Hễ ai ngó đờn bà mà động tình tham muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm cùng người rồi" (Ma-thi-ơ 5:28). Lại phán: "Nếu người nào để vợ mà không phải vì cớ ngoại tình, thì người ấy làm cho vợ mình ra người tà dâm, lại nếu người nào cưới đờn bà bị để, thì cũng phạm tội tà dâm (Ma-thi-ơ 5:32; 19:9; Mác 10:11,12; Lu-ca 16:18). Vậy biết Chúa cho tà dâm là một tội rất nặng. Sứ đồ cũng nói kẻ phạm tội tà dâm, không được vào nước Ðức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 6:9,10; Ê-phê-sô 5:5; I Ti-mô-thê 1:10; Hê-bơ-rơ 13:4; Khải Huyền 21:8; 22:15).
Sự hiệp một của Ðức Chúa Trời với Hội Thánh duy nhứt ngài, theo ý định đời đời của Ngài, là hình bóng và nền tảng của sự hiệp một chồng với vợ (Ê-phê-sô 5:22-23). Như A-đam (ish) Chúa Ê-va (isha) tên mình, vì do nơi mình mà có (Sáng thế ký 2:23,24), cũng vậy Ðấng Christ đặt tên mới Ngài cho Hội Thánh (Khải Huyền 2:17; 3:12). Như Chúa Jêsus là Sa-lô-môn chơn thật (Chúa bình an), cũng vậy Hội Thánh là Su-la-mít (Nhã Ca 6:13). Vậy, sự thờ phượng hình tượng, sự tham lam và sự bội đạo đều là phạm tội tà dâm thuộc linh (Giê-rê-mi 3:6,8,9; Ê-xê-chi-ên 16:32; Ô-sê 1:; 3:; Khải Huyền 2:22). Một Hội Thánh bội đạo, con gái của Giê-ru-sa-lem trở nên con gái của Ba-by-lôn, thì phạm tội tà dâm (Ê-sai 1:21; Ê-xê-chi-ên 23:4,7,37). Chúa Jêsus cũng gọi người Giu-đa "là dòng dõi gian dâm" (Ma-thi-ơ 12:39). Người đờn bà được mô tả trong Khải Huyền 12:; rất đẹp đẽ và vinh hiển, vì bị ma quỉ (con rồng) bắt bớ làm cho Sứ đồ Giăng thấy và lấy làm lạ lắm khi người đờn bà đó trở nên "Mẹ kẻ tà dâm và sự đáng gớm ghê trong thế gian" v.v..., nhưng sau con thú mười sừng "sẽ giết nó, sẽ bóc lột cho nó lõa lồ, ăn thịt nó và thiêu nó bằng lửa" (Khải Huyền 17:16). Vì cớ khuynh hướng theo thế gian nên Hội Thánh trước vốn thành tín không bị bắt bớ nữa. Song lẽ cốt yếu của Chúa vẫn còn lại; khi Hội Thánh nào bội đạo, bỏ Chúa theo thế gian, thì chính thế gian sẽ là đồ dùng để hình phạt. Hãy so sánh Y-sơ-ra-ên (Ô-hô-la), và Giu-đa (Ô-hô-li-ba) (Ê-xê-chi-ên 23:). Vậy, hết thảy các Hội Thánh nên cẩn thận khỏi sự tà dâm thuộc linh để tránh khỏi sự hình phạt đó.