Là ông gia của Môi-se, là thầy tế lễ kiêm trưởng tộc Ma-đi-an (Xuất Ê-díp-tô ký 3:1; 4:18). Lại có tên khác là Rê-u-ên (Xuất Ê-díp-tô ký 2:18). Giê-trô có 7 người con gái đi chăn chiên. Khi Môi-se từ Ai-cập trốn đến Ma-đi-an, có giúp đỡ các con gái ông về việc lấy nước cho các con chiên uống. Vì vậy, Môi-se quen biết gia đình đó và kết hôn với con gái của Giê-trô. Suốt 40 năm, Môi-se coi giữ bầy chiên cho ông gia mình (Xuất Ê-díp-tô ký 2:16-22).
Trong khi người Y-sơ-ra-ên ở núi Si-na-i, Giê-trô đem vợ con Môi-se đến, chỉ bảo giải bày các phương lược cai trị dân sự, rồi đi (Xuất Ê-díp-tô ký 18:). Về sau, ông làm người chỉ dẫn cho dân Y-sơ-ra-ên (Dân số ký 10:29; coi thêm Các quan xét 1:16; 4:11). Có nhà giải nghĩa Kinh Thánh nói rằng Hô-báp là con Giê-trô, là anh em vợ Môi-se. Coi thêm Môi-se.
Về bổn tánh Giê-trô đáng khen ngợi! Kinh Thánh tả ông ấy là người bền chí, dễ yêu, hay lo về người khác các tử tế; có lòng đạo đức, và hay đoán xét các khôn ngoan. Dân Y-sơ-ra-ên và các dân tộc đều mắc nợ thầy tế lễ thời cổ của Ma-đi-an đó, vì dạy dỗ phân biệt lập luật pháp với việc đoán xét theo luật pháp; vì dạy phải giữ luật pháp là ý Chúa tỏ ra, và vì dạy phải chọn người tài năng, kính sợ Chúa, chơn thật, ghét sự tham lợi, để cai trị dân theo luật pháp Chúa (Xuất Ê-díp-tô ký 18:21).