Giô-đanh(sông). Jourdain (chảy xuống).

        



      Con sông rất có tiếng ở xứ Pha-lê-tin, phát nguyên từ chơn núi Hẹt-môn, chảy từ phía Bắc xuống phía Nam, rồi đổ vào biển Chết. Từ nguồn cho tới hết dòng con sông đó dài độ 300 cây số. Hai chữ "Giô-đanh" thì theo phương ngôn người Hê-bơ-rơ, nghĩa là dòng nước chảy gấp xuống. Sông Giô-đanh chảy qua hồ Mê-rôm và hồ Ghê-nê-xa-rết. Chỗ phát nguyên của nó cao hơn chỗ của sông ấy chảy vào biển Chết độ 750 thước tây, vậy sông dốc lắm. Trong thiên hạ, không có sông nào như sông nầy, vì mực nước của nó thấp hơn biển Ðịa-trung-hải độ 430 thước tây. Nó được nổi tiếng là vì thế! Lòng sông rộng độ 15 đến 60 thước tây, sâu từ 1 đến 4 thước tây. Dưới hồ Ghê-nê-xa-rết chỉ có hai sông con đổ vào sông Giô-đanh là Gia-bốc và Yarmuk.
       Phía Ðông và phía Tây sông có núi non chập chùng. Bên bờ sông có nhiều rừng rậm xưa kia có sư tử (Giê-rê-mi 12:5; 49:19; 50:44; Xa-cha-ri 11:3); nay chỉ còn vài giống hùm, muông sói, cáo, lợn lòi thôi. Trong sông nhiều ghềnh, có hơn 27 chỗ mọc đá ngầm ở giữa hồ Ghê-nê-xa-rết và Biển Chết. Lại có chỗ nước xoáy. Như vậy rất ngăn trở cho việc đi thuyền. Lái thuyền thường sợ những chỗ đó. Nước sông không thường kêu lớn, song mỗi khi mùa Xuân đến, cũng hay tràn ra ngoài bờ, làm khó cho sự qua lại lắm (Thi Thiên 114:3,5; Giê-rê-mi 3:15). Có vài chỗ bến nông, gặp khi nước nhỏ, người ta có thể lội được (Các quan xét 3:28; 7:24; 12:5; II Sa-mu-ên 17:22,24), cũng có khi đi thuyền nữa (II Sa-mu-ên 19:17,18,39).
       Gia-cốp đã cầm một cây gậy để vượt qua sông nầy (Sáng thế ký 32:10). Giô-suê dắt dân Y-sơ-ra-ên qua sông Giô-đanh, gặp lúc nước sông lên to; Chúa sai dòng nước ở Xát-than rẽ hai ra, để dân sự đi qua (Giô-suê 3:15,16). Về sau, Ê-li và Ê-li-sê cũng qua sông nầy như vậy (II Các vua 2:8,14). Na-a-man được sạch bịnh phung; lưỡi rìu rớt xuống nước lại nổi lên, đều ở sông nầy cả (II Các vua 5:14; 6:6).
       Tiên tri Giăng Báp Tít làm lễ báp-têm ở bên sông Giô-đanh; Chúa Jêsus đã đến đó chịu lễ báp-têm (Lu-ca 3:3; Ma-thi-ơ 3:13). Sông Giô-đanh, vì thế lại càng nổi tiếng hơn.
       Gần đây, mỗi năm cứ giữa tháng tư, thường có vài ngàn người tới chỗ Chúa chịu lễ báp-têm, tắm rửa uống nước một, hai giờ rồi trở về thành Giê-ru-sa-lem. Song đó phần nhiều là tín đồ giáo hội La-mã và giáo hội Hy-lạp.
       Tiến sĩ Scofield có chú thích về sông Giô-đanh như sau nầy:
       Giô-suê 3:1.-- Dân Y-sơ-ra-ên qua sông Giô-đanh là hình bóng thuộc linh về tín đồ đồng chết với Ðấng Christ (Rô-ma 6:6-11; Ê-phê-sô 2:5-6; Cô-lô-se 3:1-3).
       Giô-suê 4:3.-- Hai kỷ niệm. Mười hòn đá lấy tại giữa sông Giô-đanh và Giô-suê dựng lên trong Ghinh-ganh, và mười hai hòn đá mà Giô-suê dựng giữa sông, để lại bị nước ngập, là hai kỷ niệm làm hình bóng về sự phân biệt giữa Ðấng Christ bởi sự chết mình chịu hình phạt thay cho tín đồ (Thi Thiên 42:7; 88:7; Giăng 12:31-33), và tín đồ được cứu cách trọn vẹn khỏi hình phạt. Các hòn đá tại sông Giô-đanh làm hình bóng về Thi Thiên 22:1-18.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.