Giô-sa-phát. Josaphat (Giê-hô-va đã đoán xét).

       


      I. Cha của Giê-hu, vua Y-sơ-ra-ên (II Các vua 9:2,14).
       II. Thầy tế lễ giữ việc thổi kèn khi vua Ða-vít rước hòm giao ước (I Sử ký 15:24).
       III. Vua thứ tư của Giu-đa, con A-sa, khi 35 tuổi lên ngôi cai trị, 3 năm khi cha già đau chơn, và trị vì 22 năm một mình. Lịch sử triều ông có chép trong (I Các vua 22:40-50 và II Sử ký 17:1-21:1).
       Khi trị vì, Giô-sa-phát đi theo "đường lối đầu tiên của Ða-vít... không tìm cầu thần Ba-anh, mà tìm cầu Chúa..." nên Chúa "khiến nước vững chắc... Người vững lòng theo các đường lối của Chúa... rắp lòng tìm cầu Chúa... phá đổ các nơi cao và các thần tượng A-sê-ra khỏi Giu-đa. Vì vậy, Chúa khiến nước vững chắc trong tay Giô-sa-phát" (II Sử ký 17:3-6; 19:3). Song dầu muốn, Giô-sa-phát không bài trừ các nơi cao (của Chúa) ngoài bàn thờ tại Giê-ru-sa-lem, trái với ý Ngài (I Các vua 15:14; 22:43). Ấy vì cớ dân sự chưa có thể tới trình độ thuộc linh cao thượng như Giô-sa-phát, song cần phải nhờ bàn thờ thấy được để thờ Chúa.
       Giô-sa-phát trừ diệt các bợm vĩ gian, chinh phục dân Ê-dôm (I Các vua 22:41-48; II Sử ký 20:31,32). Ông đi tuần suốt nước và lập quan xét tại các thành bền vững. Lời Giô-sa-phát bảo các quan xét đó nên lập tôn chỉ của các tòa án ở thế gian: "Hãy cẩn thận việc làm, chẳng phải vì loài người mà các ngươi xét đoán đâu, bèn là vì Chúa; Ngài sẽ ở cùng ngươi trong việc xét đoán. Phải kính sợ Chúa, vì Ngài chẳng trái phép công bình, chẳng thiên vị người, chẳng nhận của hối lộ". A-ma-ria quản lý những việc về tôn giáo, Xê-ba-đia quản lý những việc thuộc về nhà nước, và những người Lê-vi làm quan cai (II Sử ký 19:).
       Giô-sa-phát cũng sai 5 trưởng tộc, 9 người Lê-vi và hai thầy tế lê đều đi dạy dỗ trong các thành xứ Giu-đa. Họ đem theo sách luật pháp của Chúa mà dạy dỗ dân sự. Ấy cũng là tôn chỉ cho các quan bộ học (II Sử ký 17:7-9 so Phục truyền luật lệ ký 11:19-21).
       Giô-sa-phát trước hết làm cho nước mình ra mạnh để nghịch cùng Y-sơ-ra-ên (II Sử ký 17:2), xây vững các nơi phòng giữ, và mộ quân lính thật đông. Bởi vậy trong nước ngày càng mạnh mẽ, thạnh vượng. Các nước ở lân cận sợ hãi, biếu cho người những lễ vật và bạc cống thuế (II Sử ký 17:10-19). Sau ông đổi chính sách mà đồng minh với nước Y-sơ-ra-ên để nghịch cùng các kẻ thù nghịch chung là dân Sy-ri, và các chi phái phương Ðông là Am-môn, Mô-áp, v.v.... Tiếc thay, Giô-sa-phát cưới A-tha-li, con gái của A-háp và Giê-sa-bên, cho con trai mình là Giô-ram đến nỗi khiến dân Giu-đa phải chịu tai hại biết bao nhiêu (II Sử ký 18:1; 21:6; 22:3,10; so với I Cô-rinh-tô 15:33)! Ông lại giúp A-háp đánh lấy Ra-mốt, thiếu điều bỏ mạng! Ấy vì vua A-háp lập mưu để tự cứu, hầu cho Giô-sa-phát chết trận thay mình (II Sử ký 18:28-34).
       Sau người Mô-áp và người Am-môn liên hiệp với các dân khác kéo đến đánh ông. Nhưng nhờ Chúa cứu giúp, làm cho quân địch tự giết hại lẫn nhau; vì vâng lời tiên tri Gia-ha-xi-ên nên Giô-sa-phát đắc thắng như thế. Giô-sa-phát hát bài ca thắng trận khợi khen Chúa, trở về kinh đô (II Sử ký 20:).
       Kế đến ông lại kết giao ước với A-cha-xia, đóng tàu vượt biển nhưng bị Chúa phá hủy, ấy làm trọn lời tiên tri Ê-li-ê-xe (II Sử ký 20:37). Khi A-cha-xia thử rủ Giô-sa-phát lần nữa, ông không chịu, Chúa sửa phạt một lần đủ cho ông rồi (I Cô-rinh-tô 11:30 so Ê-sai 9:13; Giê-rê-mi 5:3). Ông ở trên ngôi 25 năm và thọ được 60 tuổi, khi ông qua đời chừng nhằm năm 550 T.C., an táng trong thành Ða-vít, con là Giô-ram lên kế vị (I Các vua 22:51).
       Tánh hạnh Giô-sa-phát đứng vào bậc nhứt trong vòng các vua Giu-đa, nên nhà và nước đời Giô-sa-phát càng ngày càng cường đại đến tột bực. Ông thiếu sự bền trí và bền lòng, bởi đó liên hiệp với dân Y-sơ-ra-ên, nên bị ba sự hình phạt:
             1. Ở Ra-mốt-Ga-la-át;
             2. Khi xông vào xứ Mô-áp (II Các vua 3:);
             3. Sự đóng tàu đi Ô-phia chở vàng.
       Ông thấy những kết quả tai hại của sự kết đồng minh của mình, nên khi còn sống nhường ngôi cho Giô-ram, con đầu lòng, và ban quà lễ và mấy thành bền vững cho các con khác. Ai muốn được lòng loài người mà thiếu lòng trung tín đối với đạo Ngài (II Cô-rinh-tô 6:17,18), thì không tránh khỏi sự hình phạt của Chúa được.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.