Giu-đa. Người Ga-li-lê, Judas Le Galiléen.

        

      Người cầm đầu sự dấy loạn những ngày tu sổ dân, trong đời Qui-ri-ni-u (6 S.C.), như Ga-ma-li-ên nói (Công vụ các sứ đồ 5:37). Theo Josèphe, Giu-đa nầy là người Gaulonite (từ Tiểu A-si) ở thành Gamala, có lẽ đặt tên là người Ga-li-lê vì ở đó khởi sự cuộc dấy loạn. Câu khẩu hiệu là: "Ngoài Ðức Chúa Trời, chúng ta không có Chúa hay chủ nào khác", và nếu nộp thuế cho Sê-sa là phản kháng luật pháp Môi-se. Câu nầy tỏ rõ cái bẫy giăng nghịch cùng Chúa Jêsus khôn khéo dường nào, để Ngài mắc tội hoặc với dân sự hoặc với chính phủ La-mã. Chắc dân sự tưởng Chúa Jêsus tự nhiên hiệp với câu khẩu hiệu đó (Ma-thi-ơ 22:15-22; 23:8-10). Có một số đông người theo Giu-đa đó song bị quân lính La-mã giải tán, giết Giu-đa, nhưng không trừ hết cho đến khi thành Giê-ru-sa-lem bị phá hủy. Ðặc tánh của họ là ưa sự tự do đến nỗi bằng lòng chịu tra tấn và chết hơn là phục người nào làm chủ. Phái Gaulonite mở đường cho phái Zélote và Sicarii vì bởi sự cuồng tín đến đổ máu thì Giê-ru-sa-lem bị tàn phá, Gia-cơ và Giăng, hai con của Giu-đa, cầm đầu cuộc dấy loạn năm 47 S.C. và bị đóng đinh. Trong 66 S.C. Mê-na-hem, con út của Giu-đa cầm đầu một đám dân cuồng tín và cướp bóc Masada sau chiếm lấy Giê-ru-sa-lem, cướp chức vị vua, song le thầy tế lễ cả Ê-lê-a-sa bắt, tra tấn và giết đi.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.