Gương ngày xưa không phải làm bằng kính nhưng bằng thứ đồng sáng bóng (Xuất Ê-díp-tô ký 38:8). Gióp 37:18 "Bầu trời... như một tấm kính đúc", nghĩa là sự bóng láng của kính chỉ về sự sáng láng của bầu trời. Gương đúc thành hình tròn hoặc hình bầu dục, có chuôi chạm hoa để tiện cầm tay (Ê-sai 3:23). Người ta đã tìm được thứ gương cổ trong đống cổ tích đổ nát ở xứ Ai-cập. Phụ nữ Y-sơ-ra-ên vui lòng dâng gương đồng để đúc làm cái thùng nơi hội mạc (Xuất Ê-díp-tô ký 38:8).
Trong I Cô-rinh-tô 13:12 đại ý là khi phản chiếu điều gì trong gương, thì không được trọn vẹn như khi thấy trực tiếp: là ý bóng chỉ về địa vị tín đồ ngày nay không được trọn vẹn song khi gặp Chúa lúc tái lâm thì mới được trọn vẹn (I Giăng 3:2). Lời Chúa là một gương trọn vẹn. Vậy Gia-cơ nói:"Nếu có kẻ nghe lời mà không làm theo, thì khác nào người kia soi mặt mình trong gương, thấy rồi thì đi, liền quên mặt ra thể nào" (Gia-cơ 1:23,24). Phao-lô cũng nói:"Chúng ta ai nấy đều để mặt trần mà nhìn xem vinh hiển Chúa như trong một cái gương, thì hóa nên cũng một ảnh tượng như Ngài" (II Cô-rinh-tô 3:18).
Bên phương tây xưa, người ta là gương bằng sắt tây hoặc bằng bạc, hoặc bằng vàng. (Xem chữ KÍNH).