Hạnh. Armande (Cây).

        


      Cây hạnh ở xứ Pha-lê-tin, thường trổ bông vào tháng giêng theo dương lịch: hoa nó trắng như tuyết. Khi hoa tàn rồi, bấy giờ mới nứt mụt, nảy lá. Nó kết trái vào tháng ba; người ta thích ăn trái hạnh lắm. Có người dùng nhân trái hạnh làm món ăn. Gia-cốp thấy ở Ai-cập không có cây hạnh thường bảo các con lấy hạnh nhân làm quà biếu (Sáng thế ký 43:11). Cây gậy của A-rôn nứt mụt, trổ hoa khi để suốt đêm trước mặt Chúa tỏ rằng chức vụ thầy tế lễ luôn luôn tỉnh thức, và phải tỉnh thức mãi cho đến lúc Chúa làm hình bóng tới. Cũng làm hình bóng về sự siêng năng, tỉnh thức để làm cho chức vụ Ðấng Christ giao cho được kết quả; như thế chỉ về gậy mà Ðấng Christ dùng để cuối cùng hủy diệt những kẻ thù Ngài (Dân số ký 17:8; Thi Thiên 110:2, 5, 6). Giê-rê-mi được sự hiện thấy: thấy nhánh hạnh, bèn là điềm báo trước về ngày phán xét mau đến, vì ở đất Giu-đa, cây hạnh trổ bông rất sớm (Giê-rê-mi 1:11). Mỗi nhánh trên chơn đèn trong đền thờ đều có ba cái đài như hột hạnh nhân: đó là người ta theo kiểu mẫu mà làm ra vậy (Xuất Ê-díp-tô ký 25:33). Ðời xưa người già thường ăn hạnh nhân cho dễ tiêu. Sách Truyền đạo 12:5 nói hạnh nhân là vật đáng chán, có ý chỉ về người già mà vô dụng!

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.