Một trũng sâu và hẹp, hai bên dốc ngược, gần thành Giê-ru-sa-lem, là đường phải qua để vào cửa Ðông thành Giê-ru-sa-lem (Giê-rê-mi 19:2). Cửa trũng Hi-nôm đối ngang cửa thành nầy (II Sử ký 26:9; Nê-hê-mi 2:13; 3:13). Trũng nầy là chỗ biên giới giữa Do-thái và Bên-gia-min (Giô-suê 15:8; 18:16). Vì cớ thờ hình tượng và làm mọi điều dữ tại đó như là đưa con qua lửa thờ Mo-lóc, v.v... thì trũng nầy bị mang tiếng ác (II Các vua 23:10; II Sử ký 28:3; 33:6; Giê-rê-mi 2:23; 32:35). Giê-rê-mi nói nơi đó có thể kêu là trũng của sự chém giết (Giê-rê-mi 7:32; 19:6).
Vua Giô-si-a, muốn bỏ sự thờ Mo-lóc, thì bắt đầu liệng những đồ vật hư hỏng trong thành phố vào trũng đó, và người ta đều vứt bỏ để đốt cả ở đó. Trong trũng lúc nào cũng có lửa cháy chẳng hề tắt. Vì vậy, người Giu-đa đặt tên trũng đó là Ge Hinnom, Gehenne, (dịch là địa ngục) để chỉ về nơi khốn nạn đời đời. Chúa dùng theo ý nghĩa nầy trong Ma-thi-ơ 5:29; 10:28; 23:15; Mác 9:43; Lu-ca 12:5.