Phần nhiều trong Kinh Thánh chép chữ "hổ thẹn" hay "xấu hổ" có quan thiệp với sự cảm biết tội lỗi và gian ác.
Có khi hổ thẹn ví như là một thú rừng (Giê-rê-mi 3:24); một cái áo đắp cho mình (Giê-rê-mi 3:25); sự mang sỉ nhục (20:18); tội nghịch cùng linh hồn mình (Ha-ba-cúc 2:10), và hai lần là hình bóng về sự gớm ghiếc của người Hê-bơ-rơ; là Ba-anh (Giê-rê-mi 11:13; Ô-sê 9:10; cũng xem bài Ích-bô-sết). Hổ thẹn cũng luôn đối với sự thất bại (Ê-sai 33:3); sự nhuốc nhơ (Thi Thiên 69:7; Ê-sai 54:4; Mi-chê 2:6); sự lõa lồ (Ê-sai 47:3; Mi-chê 1:11); sự xấu hổ nhơ nhuốc đời đời (Ða-ni-ên 12:2); sự điên dại (Châm Ngôn 18:13); sự hung dữ (Ê-sai 50:6; Hê-bơ-rơ 12:2); sự nghèo khổ (Châm Ngôn 13:18); sự vô phép (I Cô-rinh-tô 11:6; 14:35; Ê-phê-sô 5:12) và "trong vòng những kẻ xuống nơi hầm hố" (Ê-xê-chi-ên 32:25). Sự xấu nhứt mà người Hê-bơ-rơ ước ao làm cho kẻ thù nghịch là "có sự hổ thẹn bao phủ nó khác nào bằng cái áo" (Thi Thiên 109:29), hầu cho sự phán xét Chúa được tỏ ra.
I. Cựu Ước.-- Kinh Thánh lần đầu chép "hổ thẹn" là về việc thủy tổ phạm tội (Sáng thế ký 2:25; so 3:7). Ðiều hổ thẹn lớn hơn hết là việc thờ hình tượng (Giê-rê-mi 2:26; Ê-sai 41:11; 45:16-17). Ví bằng người ta biết nhờ cậy Chúa thì không đến nỗi bị hổ thẹn (Thi Thiên 25:3; Ê-sai 49:23; 54:4; Giê-rê-mi 17:13). Hổ thẹn là cái mầm sanh ra sự hối cải (Ê-xê-chi-ên 16:61). Phạm tội mà không biết hổ thẹn thì tội càng nặng hơn (Giê-rê-mi 6:15; Gióp 19:3). Chúa khiến quân địch phải bị hổ thẹn (Thi Thiên 132:18; Giê-rê-mi 23:40; 46:12). Còn người công bình dẫu gặp hoạn nạn cũng không đến nỗi hổ thẹn (Thi Thiên 37:19).
II. Tân Ước.-- Tân Ước nói điều rất đáng hổ thẹn của người ta là tội lỗi (Rô-ma 6:21; Phi-líp 3:19; Ê-phê-sô 5:12; I Giăng 2:28). Thế mà người phải chịu sỉ nhục lớn hơn hết, há chẳng phải là Ðấng Christ bị đóng đinh trên cây thập tự sao? (Hê-bơ-rơ 12:2; 13:13). Phao-lô viết: "Tôi không hổ thẹn về Tin lành đâu" (Rô-ma 1:16). Cũng không lấy sự chịu khổ vì Chúa làm hổ thẹn (II Ti-mô-thê 1:8, 12, 16). Phi-e-rơ cũng nói như vậy (II Phi-e-rơ 4:16). Giăng nói: "Nếu Ngài hiện đến, chúng ta cũng đầy sự vững lòng, không bị hổ thẹn" (I Giăng 2:28). Chúa Jêsus phán: "Hễ ai hổ thẹn về ta và đạo ta, thì Con Người sẽ hổ thẹn về kẻ ấy khi Ngài ngự trong sự vinh hiển của Cha Ngài mà đến với các thiên sứ thánh" (Mác 8:38; Lu-ca 9:26).
Về tình hình bên kia mồ mả, Kinh Thánh không chép nhiều, song thỉnh thoảng tỏ ra đủ cho biết có sự hổ thẹn đợi chờ tội nhơn. Theo Sáng thế ký 4:11; 6:13, như có tiếng của tội ác thấu đến Ðức Chúa Trời ở trên trời, cho nên không dám bỏ qua Ða-ni-ên 12:2 "Nhiều kẻ ngủ trong bụi đất sẽ thức dậy, kẻ thì để được sự sống đời đời, kẻ thì để chịu sự xấu hổ nhơ nhuốc đời đời".