Nguyên văn Hy-lạp là Métamorphéomai nghĩa là "được biến hóa". Chỉ dùng về Ðấng Christ hóa hình trên núi như ba sách Tin lành chép (Ma-thi-ơ 17:1-13; Mác 9:2-13; Lu-ca 9:28-36), và về nhơn cách tín đồ được biến hóa bởi sự giao thông với Ðấng Christ (Rô-ma 12:2; II Cô-rinh-tô 3:18).
Ngoài các sách Tin lành ra, Phi-e-rơ cũng chép về sự Chúa hóa hình (II Phi-e-rơ 1:16-18). Còn các thơ tín và sách khác dầu không chép về việc Chúa hóa hình, song những lời chỉ tỏ về vinh quang Chúa cũng thực nhiều, như (I Giăng 1:1-4; Khải Huyền 1:13:17; II Cô-rinh-tô 3:17-18; 4:6; Phi-líp 3:21; Hê-bơ-rơ 1:3; 3:3). Ðó vì sau có việc Chúa sống lại là trọng yếu hơn việc hóa hình, nên các thơ tín và các sách đó không chép đến thôi.
Luận đến núi mà Chúa lên đó, người xưa tương truyền là núi Tha-bô; người gần nay thì cho là núi Hẹt-môn. Núi nầy ở phía Bắc xứ Pha-lê-tin, gần thành Sê-sa-rê Phi-líp. Bấy giờ, chính giữa thời kỳ Chúa hành chức vụ trên đất nầy, sau ba việc quan trọng nầy xảy ra:
1. Phi-e-rơ xưng Chúa là Ðấng Christ, Chúa răn bảo ông (Ma-thi-ơ 16:13-20).
2. Chúa biết trước Ngài sẽ bị hại (Ma-thi-ơ 16:21-26).
3. Chúa nói tiên tri rằng Ngài sẽ tái lâm (Ma-thi-ơ 16:27-28).
Vả, Chúa thường cầu nguyện ban đêm, và bấy giờ các môn đồ đều có vẻ buồn ngủ (Lu-ca 9:32). Vậy thì khi đó, chừng vào ban đêm, chớ không phải ban ngày (Lu-ca 9:37).
Chúa hóa hình, đối với môn đồ rất có quan hệ, vì môn đồ từ khi nghe nói Chúa ắt sẽ bị hại, liền sợ hãi quá. Lần nầy, họ được thấy vinh quang Chúa, trong lòng cũng được yên ủi nhiều: một là Môi-se và Ê-li luận về Chúa qua đời; hai là nghe tiếng từ trời xuống và lại biết nước Chúa sáng lập thật là nước Ðức Chúa Trời. Thế thì họ tin Chúa vững chắc hơn.
Còn về chính thân Ngài, có quan hệ gì và được ích lợi gì thì vẫn khó nói. Bác sĩ đời sau luận rằng: việc hóa hình đó, ngoài sự làm vững lòng Chúa ra (Hê-bơ-rơ 12:2) còn có ý là: Ðức Chúa Cha lần lần đem công việc chất trên Ðức Chúa Con mà Chúa cũng bởi đó tỏ được cái kết cuộc của Ðấng Mê-si: ấy vì đã được hưởng sự vinh hiển lớn ở trên núi của Ðức Chúa Cha, thì liền biết ý quan trọng của Ðức Chúa Cha giao phó công việc cho mình, nên sau đó Chúa Jêsus không làm nhiều phép lạ nữa, song chỉ chuyên việc giảng đạo cho môn đồ để dẫn dắt họ hiểu rõ lẽ mầu nhiệm của Ðức Thánh Linh (coi Giăng 14:-16:). Và Chúa dọn đường cho môn đồ kế tiếp công việc của Ngài sau khi lên trời.