1. Nhờ hòn đá, Kinh Thánh lập nhiều hình bóng rất hay, rất cảm động, như hình bóng về Chúa: "Ðức Giê-hô-va là hòn đá và đồn lũy tôi" (II Sa-mu-ên 22:2; Thi Thiên 18:2; 71:3). "Ðức Chúa Trời là hòn đá của sự chửng cứu tôi" (II Sa-mu-ên 22:47; so Thi Thiên 62:2, 7; 89:26); "Ðức Chúa Trời tôi là hòn đá, tức là nơi tôi nương náu mình" (Thi Thiên 94:22); "Ðức Chúa Trời... vầng đá sức mạnh ngươi" (Ê-sai 17:10); "Xin hãy dẫn tôi lên hòn đá cao hơn tôi" (Thi Thiên 61:2); và nhiều lần chép trong bài ca Môi-se (Phục truyền luật lệ ký 32:3, 4, 18, 30, 31; so II Sa-mu-ên 22:32). Phao-lô cũng lấy hòn đá bị đập nơi đồng vắng (Xuất Ê-díp-tô ký 17:6; Dân số ký 20:11), nghĩa bóng về Ðấng Christ là suối nước sống làm thứ uống thuộc linh (I Cô-rinh-tô 10:4).
2. Hòn đá là nơi ần náu cả ý bóng và sự thực hữu (Giê-rê-mi 48:28; Nhã Ca 2:14), "Hòn đá là nơi ẩn núp của chuột đồng" (Thi Thiên 104:18). Nhiều người bộ hành trong xứ Pha-lê-tin đã từng trải sự mát mẻ dưới "bóng vầng đá lớn trong xứ mòn mỏi" (Ê-sai 32:2). Trong Ê-sai 8:14 có ý khác hẳn: "Ngài sẽ là nơi thánh nhưng cũng là hòn đá vấp ngã, vầng đá vướng mắc..." (so Rô-ma 9:33; I Phi-e-rơ 2:8).
3. Hòn đá là hình bóng sự cứng cỏi (Giê-rê-mi 5:3; so Ê-sai 50:7). Vậy, đập vỡ đá mô tả quyền năng của Chúa (Giê-rê-mi 23:29; so I Các vua 19:11). Hòn đá cũng là hình bóng sự lưu lại đến đời đời (Gióp 19:23-24). Hòn đá cũng dùng làm nơi để dâng của lễ (Các quan xét 6:20; 13:19). Sự rất hay trong đền thờ Hồi giáo (Mosquée d'Omar) tại Giê-ru-sa-lem là "cái vòm của hòn đá". Hòn đá dưới vòm đó, người ta tưởng là nơi xưa Sa-lô-môn dâng của lễ thiêu trên bàn thờ và cũng là sân đạp lúa của A-rau-na, người Giê-bu-sít, mà Ða-vít đã mua để lập một bàn thờ cho Ðức Giê-hô-va (II Sa-mu-ên 24:16, 21).
Ðá tìm rất nhiều trong xứ Pha-lê-tin là mấy thứ đá vôi, có cứng, có mềm, có màu khác nhau. Nhiều nơi có đá bày ra trên mặt đất nên khí trời và mưa lớn thay đổi đá đó mòn đi và thành nhiều hình đẹp đẽ. Trong xứ Si-na-i, Ê-đôm, Mô-áp và Li-ban có thứ đá gọi là đá cát (Nubien), phần nhiều đá nầy mềm không dùng được, trừ ra số ít có thể dùng làm cối xay lúa. Ðền và những mộ ở Pétra rất danh tiếng đều khắc trên đá nầy. Về phía Ðông xứ Pha-lê-tin, nhất là phía Ðông Nam núi Hẹt-môn, có thứ đá đen vì bày trên mặt đất, dần dần nên mềm và thành một thứ đất phì nhiêu. Song càng về phía Nam, có một xứ rộng có đá đó, song cứ cứng, nên là nơi hoang vu, quân trộm cướp dùng làm nơi ẩn núp.
Tiến sĩ Scofield có chú thích về hòn đá như sau:
Xuất Ê-díp-tô ký 17:6.-- "Hòn đá tại Hô-rếp" là hình bóng về sự sống nhờ ân điển được bởi Ðức Thánh Linh:
1. Ðấng Christ là hòn đá (I Cô-rinh-tô 10:4).
2. Dân sự rất không xứng đáng (Xuất Ê-díp-tô ký 17:2; Ê-phê-sô 2:1-6).
3. Những đặc sắc của sự sống nhờ ân điển:
a) Ban cho nhưng không (Giăng 4:10; Rô-ma 6:23; Ê-phê-sô 2:8).
b) Dư dật (Rô-ma 5:20; Thi Thiên 105:41; Giăng 3:16).
c) Gần gũi (Rô-ma 10:8).
d) Dân sự chỉ cần nhận lấy (Ê-sai 55:1). Hòn đá bị đập chỉ về sự chết của Ðấng Christ, trong đợi Ðức Thánh Linh được đổ ra, ấy là kết quả của sự cứu chuộc được hoàn thành hơn là chỉ về tội được tha. Ấy cũng là mặt phải của Giăng 3:16. "Không bị hư mất" nói về huyết chuộc tội, song "được" nói về sự sống đã ban cho.
Dân số ký 20:8.-- Hòn đá nầy hình bóng về Ðấng Christ (I Cô-rinh-tô 10:4) bị đập một lần rồi không cần đập (đóng đinh) lần nữa. Vậy, khi Môi-se không nói mà đánh (10:11), ấy là tự ý đem mình lên, dường như dâng của lễ một lần không đủ; như thế chối (theo hình bóng) sự công hiệu đời đời của huyết Chúa (Hê-bơ-rơ 9:25-26; 10:3, 11, 12). Nước tràn ra (hình bóng về ân điển đến đủ cho sự cần dùng của dân, mặc dầu kẻ dẫn dắt làm sai lầm), nói về sự mát mẻ và quyền năng bởi Ðức Thánh Linh.
Ma-thi-ơ 16:18.-- Trong nguyên văn tiếng Hy-lạp thấy tỏ ý câu nầy hơn nhiều. "Người là Phi-e-rơ" (Pétros: nghĩa chánh là: "một viên đá nhỏ"), và "ta sẽ lập Hội Thánh ta trên đá nầy (Pétra)". Chúa không hứa sẽ lập Hội Thánh trên Phi-e-rơ, song trên chính mình Ngài, như chính Phi-e-rơ cẩn thận cho biết (I Phi-e-rơ 2:4-9).
I Phi-e-rơ 2:8.-- Ðấng Christ bị đóng đinh là Hòn đá.
1. Bị đánh hầu cho Thánh Linh của sự sống có thể từ Ngài chảy đến người nào tình nguyện uống (Xuất Ê-díp-tô ký 17:6; I Cô-rinh-tô 10:4; Giăng 4:13-14; 7:37-39).
2. Bị đánh để làm nền và làm đá gốc nhà cho Hội Thánh (Ê-phê-sô 2:20).
3. Bị đánh để làm "hòn đá vấp ngã" cho người Do-thái khi Ngài đến lần thứ nhứt (Rô-ma 9:32-33; I Cô-rinh-tô 1:23).
4. Bị đánh để làm hòn đá chót cho dân Y-sơ-ra-ên khi Ngài đến lần thứ nhì (Xa-cha-ri 4:7).
5. Bị đánh để làm "hòn đá chẳng phải bởi tay đục ra" đập vào các cường quốc trên thế gian (Ða-ni-ên 2:34).
6. Bị đánh để làm trọn ý định của hòn đá, sau khi đã phá diệt các cường quốc trên thế gian sẽ lớn lên và đầy dẫy cả trái đất.
7. Bị đánh để làm Hòn đá phán xét chà nát những kẻ không tin (Ma-thi-ơ 21:44).