Hương. Encens.

       


      Trong đền thờ dùng hương là vâng theo lời Chúa phán dạy: lấy tô hiệp hương, loa yểm hương, phong chi hương, thanh nhũ hương và muối theo phép hòa hương chế ra một thứ hương mặn, trong và thanh. Xét tô hiệp hương là một thứ mỡ ở vỏ cây sanh ra, loa yểm hương là thứ dầu ở mỡ loài cua sanh ra; phong chi hương là thứ dầu sản ở một giống cây bên Ba-tư. Thứ hương điều hòa nầy cấm ngặt bắt chước làm theo và dùng vụng trộm, vì nó chỉ dùng riêng về việc thờ phượng (Xuất Ê-díp-tô ký 30:34-38). Khi thầy tế lễ vào đền thờ, thì đốt hai lần: buổi sớm và buổi chiều. Khi vào nơi chí thánh, thầy tế lễ đốt hương ở trước mặt Chúa, hầu cho ngọn khói hương bao phủ nắp thi ân trên hòm bảng chứng. Hương chẳng những có ý thiêng liêng mà lại có ích về vệ sanh nữa. Vì trên các sân ở trong hội mạc và ở gần đền thờ đã đổ nhiều huyết con sinh dùng làm của lễ, vậy phải có mùi hương thơm tho để tẩy trừ những khí tanh hôi đi (Xuất Ê-díp-tô ký 30:7-8; 34-38; Lê-vi ký 16:12-13; Lu-ca 1:8-10). Hương cũng chỉ về sự cầu nguyện (Thi Thiên 141:2; Khải Huyền 5:8; 8:3) và bày tỏ về của lễ (Thi Thiên 66:15). Dân ngoại bang cũng dùng hương dâng cho các hình tượng (II Sử ký 34:25; Giê-rê-mi 48:35).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.