Kẻ thâu thuế. Publicain.

        



      Là một người trưng thâu thuế và thuế thương chánh của đế quốc La-mã. Ðáng lẽ đặt các quan coi huê lợi mà tăng những thuế nhứt định từ dân chúng, thì người La-mã cùng các quan trưởng đại biểu, giống như Hê-rốt, quen bán đấu giá đặc quyền trưng thầu thuế lợi tức chung, hoặc một vài phần đặc biệt về các huê lợi đó trong mấy tỉnh, mậy thị trấn, thành, hoặc địa phận. Những người mua đặc quyền trưng thầu nơi bán đấu giá cần phải là người giàu có, hoặc là đại biểu của các công ty lắm tiền; vì họ phải trả một số nhứt định vào kho bạc, và họ buộc phải bảo đảm cho chính phủ số tiền họ hứa sẽ trả. Một đôi khi, đến lượt họ, họ bán quyền trưng thầu mấy phần thuế lợi tức cho các thầu khoán phụ; có khi họ dùng một số tùy phái để làm việc thâu các thuế. Chính họ thường là người La-mã, thuộc giai cấp kỵ sĩ (équestre), còn các kẻ tùy phái lẽ tự nhiên thuộc hạ đẳng. Những kẻ tùy tùng hoặc những người thật thâu thuế và thuế thương chánh được gọi là kẻ thâu thuế trong Tân Ước. Nên hiểu rằng những người thâu thuế vẫn tự mình lo trả công cho chính mình, nên phải liều mình lấy của những người nộp thuế một phần tiền phụ cấp hơn số chính phủ đòi nơi mình. Song chính phủ không lập phương pháp quyết định để ngăn trở phần tiền phụ cấp đó lớn lên quá đỗi. Bởi thế, trừ một số ít người, những kẻ thâu thuế, lớn và nhỏ, đều là những người làm điều phi nghĩa (so Lu-ca 3:12,13; 19:8). Họ bị ghét bỏ giữa vòng các hạng người trong mọi tỉnh, có lẽ chỉ trừ các quan tổng đốc, là người có khi cũng nhận một phần của bóc lột mà làm ngơ mọi sự áp chế đã thi hành. Có khi những người thầu khoáng phụ, và hầu hết là những người tùy phái thâu thuế, đều là dân bản xứ. Như vậy, Xa-chê một người Do-thái, dường như đã làm kẻ tùy phái thâu thuế lợi tức ở Giê-ri-cô (Lu-ca 19:1,2), và Ma-thi-ơ hoặc Lê-vi (cũng là người Do-thái) dường là người thâu thuế, và được người thầu thuế lợi tức ở Ca-bê-na-um trả tiền công (Ma-thi-ơ 9:9; Mác 2:14; Lu-ca 5:27). Người nào nhận chức tùy phái thâu thuế thay mặt người thâu thuế La-mã ở một thành riêng nào, thì bị người Do-thái càng thêm sự ghen ghét vì tăng thuế cho một chính phủ ngoại quốc và vô đạo. Họ không được tiếp vào trong xã hội; hơn nữa, ai làm bạn hay cộng tác với họ cũng mất thể diện. Ấy là một trong những lời cáo nghịch cùng Chúa rằng Ngài ở với kẻ thâu thuế và kẻ có tội (Ma-thi-ơ 9:10-13); và là bạn hữu họ (11:19). Chúa tôn trọng mà chọn một người trong vòng họ làm Sứ đồ (9:9; 10:3). Ai nấy hoàn toàn hiệp với ý kiến chung về địa vị đạo đức thấp kém của hạng thâu thuế (5:46,47; 18:17). Ngài cũng khuyên mời họ hiệp với các tín đồ Ðấng Christ. Lòng tốt Ngài cảm động họ và nhiều người chịu lễ báp-têm (21:31,32; Lu-ca 3:12; 7:29; 15:1; 18:13,14). Ngài giới thiệu một người thâu thuế ăn năn trong ví dụ về người Pha-ri-si và kẻ thâu thuế (câu 9-14).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.