Kiến dầu là loài vật nhỏ mọn, song tài năng và trí khôn của nó đủ làm gương cho kẻ lười biếng (Châm Ngôn 6:6-8; 30:25). Nó làm việc chăm chỉ: từ sớm đến tối không nghỉ ngơi một phút nào. Nó làm tổ ở đất: tầng lớp chỉnh tề, trong chỗ ở của kiến non, tức là chỗ ở của kiến cái ấp trứng. Mỗi khi đánh nhau, hễ phe nào thắng thì xông vào bên địch quân, bắt lấy kiến non mà để vào nhà đó. Ðợi khi chúng lớn lên, phe thắng đó bèn bắt buộc chúng làm việc. Có phòng chứa muội xanh. Muội xanh là một thứ sâu nhỏ sanh sản ở khe cây cối. Muội xanh nhỏ kém loài kiến. Kiến thường rủ quyến muội xanh vào hang, nuôi riêng trong một ngăn, rồi hút lấy sữa của muội xanh. Lại có kho chứa. Trong mùa gặt, kiến hết sức chuyên chở vật thực, chất chứa vào trong kho. Kiến lại có sự khôn ngoan riêng nó nghĩ được rằng: Hễ thóc để dưới đất thì tất nảy mầm mà mọc lên. Kiến biết cắn thóc cho thui mầm để khỏi mọc thành mạ. Vả, kho tàng của kiến rất lớn: người Giu-đa, nhiều khi đào hang kiến mà lấy được vô số lương phạn. Vậy, có luật lệ đặt ra như vầy: Về mùa Xuân, Hạ trước vụ gặt, hễ đào được thóc lúa trong các hang kiến, thì thóc lúa ấy phải trả lại cho người chủ ruộng; còn về Thu, Ðông sau mùa gặt đào được thì lại phân phát thóc lúa ấy cho người nghèo.
Kiến. Fourmi.
Kiến dầu là loài vật nhỏ mọn, song tài năng và trí khôn của nó đủ làm gương cho kẻ lười biếng (Châm Ngôn 6:6-8; 30:25). Nó làm việc chăm chỉ: từ sớm đến tối không nghỉ ngơi một phút nào. Nó làm tổ ở đất: tầng lớp chỉnh tề, trong chỗ ở của kiến non, tức là chỗ ở của kiến cái ấp trứng. Mỗi khi đánh nhau, hễ phe nào thắng thì xông vào bên địch quân, bắt lấy kiến non mà để vào nhà đó. Ðợi khi chúng lớn lên, phe thắng đó bèn bắt buộc chúng làm việc. Có phòng chứa muội xanh. Muội xanh là một thứ sâu nhỏ sanh sản ở khe cây cối. Muội xanh nhỏ kém loài kiến. Kiến thường rủ quyến muội xanh vào hang, nuôi riêng trong một ngăn, rồi hút lấy sữa của muội xanh. Lại có kho chứa. Trong mùa gặt, kiến hết sức chuyên chở vật thực, chất chứa vào trong kho. Kiến lại có sự khôn ngoan riêng nó nghĩ được rằng: Hễ thóc để dưới đất thì tất nảy mầm mà mọc lên. Kiến biết cắn thóc cho thui mầm để khỏi mọc thành mạ. Vả, kho tàng của kiến rất lớn: người Giu-đa, nhiều khi đào hang kiến mà lấy được vô số lương phạn. Vậy, có luật lệ đặt ra như vầy: Về mùa Xuân, Hạ trước vụ gặt, hễ đào được thóc lúa trong các hang kiến, thì thóc lúa ấy phải trả lại cho người chủ ruộng; còn về Thu, Ðông sau mùa gặt đào được thì lại phân phát thóc lúa ấy cho người nghèo.