Lễ cưới giữ một phần quan hệ trong các đám cưới người Hê-bơ-rơ. Lễ cưới đóng ấn lời hứa gả. Chàng rể trao đồ lễ cho cô dâu. Lễ cưới "mohar" thì khác hẳn với sính lễ "mattãn" vì sính lễ là cho cả gia đình (so Sáng thế ký 24:22, 53; 34:12).
Tiền sính lễ nộp cho người cha hoặc các anh cô dâu là một thói tục đời xưa để mua vợ (Sáng thế ký 34:12; Xuất Ê-díp-tô ký 22:17; I Sa-mu-ên 18:25; so Ru-tơ 4:10; Ô-sê 3:2). Sự thách cưới bao nhiêu cũng là một sự điều đình và mặc cả lâu công (Sáng thế ký 34:12). Lễ cưới thường tùy theo sự giàu có và địa vị của cô dâu (so I Sa-mu-ên 18:23). Lễ cưới có thể bằng tiền bạc, đồ trang sức hoặc đồ vật đáng giá khác. Cũng có khi như Gia-cốp bằng cách giúp đỡ việc (Sáng thế ký 29:18), những công việc anh dũng có thể thay làm lễ cưới (Giô-suê 15:16; I Sa-mu-ên 18:25; Các quan xét 1:12). Thỉnh thoảng, cô dâu nhận lễ cưới từ cha mình, hoặc một miếng đất (Các quan xét 1:15), hoặc một thành (I Các vua 9:16). Trong lịch sử của người Giu-đa sau có một tờ hợp đồng định sẵn lễ cưới phải bằng gì và bao nhiêu.