Ấy là một lễ lập để kỷ niệm sự dẹp sạch Ðền thờ và lập lại bàn thờ sau khi Judas Macchabée đánh đuổi người Sy-ri, 164 T.C.. Chỉ có một lần Kinh Thánh công nhận nói đến (Giăng 10:22). I Macchabées 4:52-59 chép sự thiết lập lễ nầy. Bắt đầu nhằm ngày 25 tháng Chisleu (Décembre), kỷ niệm ngày Antiochus Épiphanes làm ô uế Ðền thờ, 167 T.C.. Giống như các lễ trọng theo luật Môi-se hạn lễ nầy dài tới tám ngày, song không cần đến thành Giê-ru-sa-lem. Ấy là một dịp tiện cho dân sự ăn chơi vui vẻ. Tác giả sách Apocryphe II Macchabées nói lễ cữ hành giống như lễ Lều tạm, có mang nhánh cây và hát xướng. Josèphe viết lễ nầy được gọi là "những ánh sáng" vì cớ ánh sáng trong các nhà và có sự vui mừng cặp theo. Trong mỗi ngày trong kỳ lễ nầy có hát bài Hallel trong Ðền thờ. Chính tại lễ mùa đông nầy Chúa Jêsus giảng bài thuật lại ở Giăng 10:22-39 trong Ðền thờ tại thành Giê-ru-sa-lem.
Lễ khánh thành Ðền thờ thứ hai nhằm ngày 3 tháng Adar (E-xơ-ra 6:15-16); của Ðền thờ Sa-lô-môn nhằm ngày lễ Lều tạm (I Các vua 8:2; II Sử ký 5:3).
Tiến sĩ Scofield chú thích trong I Các vua 8:1.
Lễ Khánh thành Ðền thờ Sa-lô-môn thí dụ mọi sự biệt mình riêng cho Chúa. Ðền thờ giống như tín đồ trong I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23 chia làm ba phần: hành lang, phần bề ngoài, tương đối với thân thể; nơi thánh, tại đó mọi sự gợi đến những sự cảm động thánh, tương đối với linh hồn; nơi chí thánh, chỗ giao thông với Ðức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô ký 25:22), tương đối với tâm thần của người. Hòm giao ước hình bóng gồm lại mọi sự về Ðấng Christ hơn mọi đồ vật khác trong Hội mạc (Xuất Ê-díp-tô ký 25:9). Vậy, khi các thầy tế lễ đem hòm giao ước vào trong hành lang, nơi thánh và nơi chí thánh thì làm hình bóng về sự tôn Ðấng Christ làm vua trong thân thể với quyền năng và những sự ưa thích; trong linh hồn là nơi những tình cảm với những sự ao ước; và trong trí khôn là nơi có thể biết và giao thông với Ðức Chúa Trời. Trong sự từng trải tín đồ Ðấng Christ ấy hiệp với (Rô-ma 12:1-3; Ê-phê-sô 5:18).