I. Cháu năm đời của Ca-in (Sáng thế ký 4:18-24). Trừ Hê-nóc, trong vòng dòng dõi Ca-in, chỉ có tiểu sử người được chép kỹ. Lê-méc là người thứ nhứt cưới hai vợ là A-đa và Si-la. Người có một con gái là Na-a-ma. Chỉ có tên nầy và tên Ê-va là của hai người nữ được Môi-se chép, trước hồi nước lụt. Lê-méc có ba con là Gia-banh, Giu-banh, và Tu-banh-Ca-in, là mấy ông tổ của các nghề.
Bài ca của Lê-méc thuộc lối văn rất cổ của người Hê-bơ-rơ. Ý tứ bài đó kín nhiệm, khó hiểu. Chừng vì cớ giết người, Lê-méc sợ vợ kinh hãi nên làm bài đó để yên ủi vợ cho khuây khỏa chăng! (Sáng thế ký 4:23). Có người nói bài thơ của Lê-méc làm để ca tụng sáng kiến rèn khí giới của con mình là Tu-banh-Ca-in; có khí giới đó trong tay, Lê-méc thấy trước quyền lợi lớn của mình và gia đình mình trên các kẻ thù nghịch.
Lê-méc không tính đến chuyện bị hình phạt sau khi giết người, song cũng không giải nghĩa tại sao mình đáng được mười lần báo oán hơn Ca-in. Có lẽ, Lê-méc đã lý luận như sau nầy: ta giết một người trẻ tuổi vì bị khiêu khích, ấy không phải như Ca-in; dầu vậy, Ca-in còn được che chở bởi lời ngăm đe của Chúa sẽ báo thù bảy lần kẻ nào đụng tới Ca-in, tất nhiên ta sẽ được bảy mươi bảy lần báo oán.
II. Cha của Nô-ê, qua đời trước nạn nước lụt 5 năm (Sáng thế ký 5:25-31).