Theo nguyên văn Hê-bơ-rơ có khi dịch là tánh mạng, mạng sống, linh hồn, khí, v.v.... Người và súc vật dầu đều có mạng sống cả, song súc vật chết thì không còn gì. Duy người có linh hồn vô hình, đời đời không chết. Phàm mọi thứ khôn khéo, mưu toan, tài năng và trí giác đều hơn cả cầm thú. Thế thì rõ ràng loài người khác với loài vật lắm. Chúa dựng nên người như hình và theo tượng Ngài (Sáng thế ký 1:26; 2:7). Ðó chỉ về linh hồn, vì biết suy nghĩ, tưởng tượng và hằng sống không chết. Linh hồn do Chúa ban cho (Truyền đạo 12:7). Xác thịt không linh hồn, thì chết (Gia-cơ 2:26). Chúa Jêsus phán: "Nhờ sự nhịn nhục của các ngươi mà giữ được linh hồn mình" (Lu-ca 21:19). Lại phán: "Ðừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn" (Ma-thi-ơ 10:28). Ðó là dạy người nên lấy linh hồn làm quí báu, coi linh hồn là trọng yếu hơn thân thể. Xem bài Hồn, Thần linh người, Lòng người, Xác thịt, Thánh Linh.