I. Mão thánh mà các thầy tế lễ Do-thái đội làm bằng vải gai mịn rất đẹp, dài độ ba thước rưỡi chít lại. Nguyên văn Hê-bơ-rơ từ Canãph tức là "cuộn tròn". Chỗ ngang trán có một sợi dây màu tím buộc cái thẻ bằng vàng ròng, trên đó có khắc chữ: Thánh cho Ðức Giê-hô-va (Xuất Ê-díp-tô ký 28:4; 29:6; 39:28, 31; Lê-vi ký 8:9). Chắc Ê-xê-chi-ên 21:31 chỉ về sự cất chức vua và thầy tế lễ của Sê-đê-kia.
II. Mão miện của vua có cái cẩn vàng và ngọc; có cái làm toàn bằng vàng (II Sa-mu-ên 1:10; II Các vua 11:12; II Sử ký 23:11; Thi Thiên 21:3). Vua ngoại bang cũng đội mão vàng (I Sử ký 20:2). Trong Tân-Ước, nguyên văn Hy-lạp Diadema thường dịch mão miện, song có chỗ có thể dịch (thưởng cho). Dầu vậy, "nhiều mão miện" trong Khải Huyền 19:12 là chỉ về Ðấng Christ là Vua của các vua; vậy trong Khải Huyền 13:1 thấy Sa-tan cũng đội mão miện vì nó muốn chiếm vị Ðấng Christ. Stephanos trong Khải Huyền 14:14 chỉ về mão miện bằng vàng của Ðấng Christ là Ðấng đắc thắng; nghĩa bóng nầy từ mũ kết bằng lá và hoa của người giựt giải trong các cuộc đấu sức, ấy cũng có nghĩa Chúa lấy mão miện làm phần thưởng cho tín đồ thắng thế gian, xác thịt và Sa-tan, như là:
a) Không hay hư nát (I Cô-rinh-tô 9:35).
b) Vui mừng (I Tê-sa-lô-ni-ca 2:19 theo một nguyên bản).
c) Công nghĩa (II Ti-mô-thê 4:8 so với Khải Huyền 3:11; Xuất Ê-díp-tô ký 39:30 thấy công nghĩa là phần thưởng riêng mình).
d) Vinh hiển (I Phi-e-rơ 5:4).
đ) Sự sống (Khải Huyền 2:10).
III. Chàng rể và vợ mới cũng đội mão đẹp (Nhã Ca 3:11; Ê-xê-chi-ên 16:12). Những người xưa dự tiệc có khi cũng đội mão miện (Ê-sai 28:1). Song Ê-sai 28:5 tỏ ra "Ðức Giê-hô-va vạn quân sẽ trở nên mão miện chói sáng và mão miện rực rỡ của dân sót Ngài". Cũng nên xem Châm Ngôn 12:4; 14:24; 17:6.
IV. Khi Chúa Jêsus chịu thương khó, Ngài phải đội mão gai (Ma-thi-ơ 27:29; Mác 15:17; Giăng 19:2). Chắc mục đích những lính La-mã chỉ cốt nhạo báng Ngài chớ không có ý thêm sự đau đớn.