Mít-đôn. Migdol.

      


      Nguyên văn tiếng Ai-cập là Makthal, tức cái tháp. Tên Mít-đôn là của một hay hai nơi trên địa giới phía Ðông xứ Ai-cập, nghĩa là tháp vọng canh của binh lính hoặc nơi canh giữ của người chăn chiên.
       I. Nơi đóng trại của Y-sơ-ra-ên lúc bỏ xứ Ai-cập, gần Biển Ðỏ, ở trước Phi-ha-bi-rốt và đàng sau Ba-anh Sê-phôn (Xuất Ê-díp-tô ký 14;2; Phục truyền luật lệ ký 11:4). Người ta tin nơi nầy gần đài kỷ niệm Persepolitan, ấy vì xưa vịnh Suez dường như hẹp và cạn nên khi có gió Ðông có thể rẽ nước lập một đường khô đi qua.
       II. Sau Nê-bu-cát-nết-sa chiếm lấy Giê-ru-sa-lem, có người Do-thái trốn sang Ai-cập mà ăn ở trong một nơi cũng gọi là Mít-đôn (Giê-rê-mi 44:1; Dân số ký 33:7). Có bản dịch Ê-xê-chi-ên 29:10 và 30:6 là "từ Mít-đôn đến Sy-e-nê"; nếu đúng thì Mít-đôn nầy ở cực Bắc xứ Ai-cập. Có trước giả xưa nói về Mít-đôn ở trên địa giới Ðông bắc xứ Ai-cập.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.