Năm hân hỉ là năm thứ 50 sau 7 tuần năm Sa bát (49 năm). Trong năm đó, cả đất đã cầm bán trở về họ hàng vốn có theo sự phân chia đầu tiên cho các chi phái. Hết thảy những tôi mọi là người Hê-bơ-rơ cũng được phóng thích (Lê-vi ký 25:8-16; 23-55; Dân số ký 36:4). Sau khi đã dâng huyết con sinh trong ngày đại lễ chuộc tội, thì có tiếng kèn hân hỉ thổi vang báo cho cả xứ sự tự do. Nghĩa bóng năm hân hỉ cũng được ứng nghiệm trong: "Năm ban ơn của Ðức Giê-hô-va" (Ê-sai 61:1, 2; Lu-ca 4:19). Ấy chỉ về thời đại ân điển nầy khi đạo tin lành được truyền ra để bởi Ðấng Christ kẻ có tội được cứu khỏi chết mất, và Chúa ban lại cho người cơ nghiệp đã mất.
Sử gia Josèphe viết hết thảy mọi món nợ được xóa bỏ trong năm hân hỉ (Smith); nhưng Kinh Thánh chép về sự tha nợ chỉ khi can thiệp với năm Sa bát (Phục truyền luật lệ ký 15:1-2). Nói cách chung, các nhà căn sĩ Do-thái chứng rằng sự tha nợ đó phân biệt năm Sa-bát với năm hân hỉ. Cứ mỗi năm Sa-bát, tức là năm thứ bảy, thì có sự tha nợ; song chỉ trong năm hân hỉ, người làm tôi mọi vì mắc nợ mới được thả ra. Những nhà văn sĩ đó thường công nhận dân Do-thái cứ giữ năm hân hỉ cho đến ngày đền thờ thứ nhứt của Sa-lô-môn bị phá. Nhưng không có chứng cớ trực tiếp có giữ năm hân hỉ lần nào, hoặc trong Cựu Ước hoặc trong sách sử ký khác. Dầu vậy, khi xem Giê-rê-mi 34:8-22; 37:5-10; so Nê-hê-mi 5:1-13 thì dường như các quan trưởng và dân sự tại Giê-ru-sa-lem có giữ năm hân hỉ, tùy theo giao ước vua Sê-đê-kia làm lúc sợ cơ binh Ba-by-lôn vây thành; song về sau, dân sự phạm giao ước đó bắt những kẻ tôi đòi mình tha trước trở về phục sự mình. Chúa báo ứng việc đó.
Theo tiên tri Ê-xê-chi-ên 7:12-13; 46:17, năm hân hỉ sẽ được giữ đúng phép. "Ðến kỳ muôn vật đổi mới" sẽ là năm hân hỉ lớn (Công vụ các sứ đồ 3:21) cũng là kỳ "muôn vật đổi mới" của Ma-thi-ơ 19:28 sẽ được lập nên "khi có tiếng kèn của Ðức Chúa Trời" (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17). Hiện nay, Ðức Thánh Linh là "của cầm về cơ nghiệp chúng ta, cho đến kỳ chuộc lấy những kẻ mà Ngài đã được" (Ê-phê-sô 1:13-14; Rô-ma 8:19-23). Vậy, ý nghĩa sâu nhiệm nhứt của năm hân hỉ là kỳ muôn vật đã hư đi, vì cớ tội loài người, sẽ được "đổi mới", và các con cái Chúa sẽ khỏi làm tôi mọi của sự hư nát vì cớ tội mà thật được tự do. Trong năm hân hỉ, thấy một thời gian tương lai mà ơn Ðức Chúa Trời, theo Ê-sai 61:1-3, được ban cho "những kẻ mệt mỏi và gánh nặng" bởi Ðấng mà Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời đã xức dầu.
Năm hân hỉ là tuyệt điểm của cả luật lệ Sa-bát. Tuần lễ hoặc tháng Sa-bát là cho mỗi người về phần thuộc linh được yên nghỉ; năm Sa-bát là cho đất ruộng được yên nghỉ. Năm hân hỉ là cho cả xứ, người với đất được yên nghỉ và đổi mới (bổ lại như vốn có); bởi đó được giống như Giô-suê định ý làm. Vì vậy, khác với luật của ngày Sa-bát và tháng Sa-bát về năm hân hỉ, không có lập lễ nghi riêng, chỉ có tiếng kèn vui mừng "rao truyền sự tự do cho hết thảy dân".