Nê-thi-nim. Néthiniens.

  


      Tên nầy từ động từ nâthan nghĩa là "cho," "để riêng," dùng để chỉ một bọn người đặc biệt phục dịch trong Ðền thờ, hoặc những tôi tớ mà Ða-vít đặt để giúp đỡ thầy tế lễ và người Lê-vi (E-xơ-ra 8:20). Trước kia, Môi-se cũng giao cho người Lê-vi 320 người Ma-đi-an bị bắt tại trận, bắt làm những việc giống như thế (Dân số ký 31:47), sau đó Giô-suê cũng bắt những người Ga-ba-ôn phải đẵn gỗ và kéo nước cho nhà Ðức Giê-hô-va (Giô-suê 9:23).
       Công việc sửa soạn dọn dẹp Ðền thờ nhiều mà người Nê-thi-nim ít, nên số người phải thêm lên; bởi vậy, ta thấy trong E-xơ-ra 2:55-58 và Nê-hê-mi 7:57-60, có cả những đầy tớ của Sa-lô-môn tức là "những người còn sống sót lại trong dân A-mô-rít, dân Hê-tít, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít và dân Giê-bu-sít" (I Các vua 9:20). Dầu họ được tổ chức bởi vua Ða-vít, có lẽ gọi bằng một tên khác, vì chữ Nê-thi-nim chỉ chép trong E-xơ-ra và Nê-hê-mi với một câu trơ trọi ở I Sử ký 9:2. Người Nê-thi-nim có lẽ sống ở miền lân cận Ðền thờ, làm những công việc nặng nhọc, nhỏ mọn và hèn hạ, hầu cho người Lê-vi có thể làm các đại biểu của tôn giáo và dạy dỗ dân sự. Những vua nối ngôi Ða-vít cứ giữ theo sự tổ chức đó. Theo các Rabbins đời sau, lời truyền khẩu nói những người Nê-thi-nim không bao giờ mất dấu vết tỏ căn nguyên từ người Ca-na-an. Họ thuộc về một giai cấp hèn hạ và phục tòng.
       Chỉ có một thời kỳ họ hơi có giá trị là từ Ba-by-lôn trở về. Hồi trở về, số thầy tế lễ thì đông song số người Lê-vi thì rất ít. Công việc của người Nê-thi-nim vì cớ đó quan hệ hơn (E-xơ-ra 8:17). Về phần họ số cũng ít lắm (392 người dưới Xô-rô-ba-bên, và 220 người dưới E-xơ-ra kể cả "tôi tớ Sa-lô-môn") tỏ ra rằng người Nê-thi-nim ưa ở lại xứ phu tù hơn là trở về gánh vác việc nặng nhọc xưa. Xét ra, người Nê-thi-nim dường như là dân ngoại bang nhập tịch chớ không phải là dòng dõi Y-sơ-ra-ên chính thức (E-xơ-ra 2:59; Nê-hê-mi 7:61). Và nhiều tên trong số các nhà lãnh tụ của họ cũng có vẻ dân ngoại (E-xơ-ra 2:43-54; Nê-hê-mi 7:46-56). Người Nê-thi-nim vẫn được gọi theo tên quan trưởng hay chi phái mà họ đã bị bắt, như con cháu Si-sê-ra, Rê-xin; Mê-u-nim, Nê-phi-sim, v.v. (E-xơ-ra 2:48,50,53 với I Sử ký 5:19-21; II Sử ký 26:7). Con cháu của Ta-ba-ốt và Kê-rốt, cùng con cháu của các tôi tớ Sa-lô-môn là con cháu Sô-phê-rết (E-xơ-ra 2:43,44,55) nghĩa là con cháu của các nhẫn, cái lược của người thợ dệt, và của chức việc thầy thông giáo, dường như tỏ những công việc trong Ðền thờ mà người Nê-thi-nim chuyên lo. Có nhiều tên khác do các tổ tông họ, hoặc tên nơi họ sanh trưởng như Nê-cô-đa, Ha-rua, Hạt-sa (câu 48,51,52). Những người Nê-thi-nim trở về ở tại Ô-phên, và những thành của người Lê-vi, có những người cai quản riêng (E-xơ-ra 2:70; Nê-hê-mi 11:21). Người Nê-thi-nim cũng đóng dấu mình trong giao ước của Nê-thi-nim về sự thờ phượng Ðức Giê-hô-va (Nê-hê-mi 10:28,29 so Phục truyền luật lệ ký 29:11) Josèphe nói đến ngày lễ mang củi (xylophoria) để dâng của lễ, có lẽ để giúp đỡ người Nê-thi-nim, có lẽ tục lệ nầy bắt đầu từ Nê-hê-mi 10:34.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.