Lần đầu trong Kinh Thánh có tên nầy là khi dân xứ Ca-na-an gọi Áp-ram là người Hê-bơ-rơ từ bên kia sông Ơ-phơ-rát đến (Sáng thế ký 14:13; Giô-suê 24:2). Tên nầy cũng cùng một gốc với chữ Hê-be (Sáng thế ký 10:24), nghĩa là "từ bên kia sông". Ấy để phân biệt nòi giống ở bên tả và hữu ngạn sông Ơ-phơ-rát. Tên Hê-bơ-rơ về số nhiều chỉ về dân Y-sơ-ra-ên (Sáng thế ký 40:15; I Sa-mu-ên 4:6; 13:3; II Cô-rinh-tô 11:22). Tên Hê-bơ-rơ chép nhiều hơn trong Sáng thế ký và Xuất Ê-díp-tô ký , song khi đã thành lập một dâng tộc riêng thì ít khi có danh đó nữa. Người Giu-đa giữa vòng mình hay tự gọi là người Y-sơ-ra-ên, song người ngoại bang hay gọi là người Hê-bơ-rơ (Sáng thế ký 39: 14, 17; 43:32; I Sa-mu-ên 4:6, 9).
Trong đời Tân Ước, tên Hê-bơ-rơ nầy chỉ người Giu-đa nói tiếng Hê-bơ-rơ (đúng hơn là tiếng Aramaic) để phân biệt với người Hê-bơ-rơ nói tiếng Hy-lạp gọi là người Hê-lê-nít (Công vụ các sứ đồ 6:1). "Người Hê-bơ-rơ, con của người Hê-bơ-rơ" (Phi-líp 3:5), chỉ về một người Hê-bơ-rơ hoàn toàn, tức là cả cha lẫn mẹ là người Hê-bơ-rơ.