Chữ trong II Các vua 3:15, chỉ về người khảy đờn dây như đờn cầm hoặc thất huyền cầm. Phường điếm đĩ thường mang theo mình trong khi đi đường để kéo người ta đến (Ê-sai 23:16). Âm nhạc làm nguôi cơn giận, như Ða-vít gảy đờn trước Sau-lơ (I Sa-mu-ên 16:16; 18:10; 19:9). Âm nhạc cũng dự phần trong sự thờ phượng của các tiên tri (I Sa-mu-ên 10:5-10). Khi Giô-ram đến hỏi Ê-li-sê về kết quả của cuộc chiến tranh với Mô-áp ra thể nào, trước Ê-li-sê không trả lời. Sau người xin đem đến một người khảy đờn "trong lúc người ấy khảy đờn thì tay của Ðức Giê-hô-va ở trên Ê-li-sê". Bởi cách đó, tiên tri chờ Chúa phán cùng mình (II Các vua 3:15). Theo truyện nầy có nhiều lời giải nghĩa lắm, song Keil nói: Ê-li-sê gọi người gảy đờn để tập trung tư tưởng bởi các tiếng cao trọng của âm nhạc, thì sự ấn tượng của thế giới hữu hình đổi sang một trạng thái nhận được sự hiện thấy bên trong, và nhờ đó tâm thần sửa soạn nhận sự khải thị của Ðức Chúa Trời". Maimonides cũng nói: "Tiên tri không ở giữa sự buồn rầu, hoặc giữa sự mệt mỏi, song ở giữa sự vui vẻ".
Người đánh đờn mà Giai-ru thuê (Ma-thi-ơ 9:23), chỉ là những kẻ thổi sáo, hoặc người ca hát và kẻ khóc mướn mà người ta thuê bằng tiền (so Truyền đạo 12:5; II Sử ký 35:25; Giê-rê-mi 9:17-20).