Có chép ba lần trong Kinh Thánh (Sáng thế ký 11:3; Sáng thế ký 14:10; Xuất Ê-díp-tô ký 2:3). Nhựa chai là một thứ thủy thán toan diêm (hydro carbonate) lộn với dầu hỏa và hơi khí tự nhiên. Ấy là một chất đặc đen và bóng, có thể vỡ, khi cháy ngọn lửa màu vàng, và tan chảy khi nung đốt.
Người ta tìm được những cục nhỏ hoặc những tảng lớn trong những tảng đá vôi trên bờ phía tây Biển Chết, và có cớ tin rằng phần nhiều những tảng nhựa chai đo nổi trên mặt nước trong cơn động đất, nên người ta cũng gọi Biển Chết là "Hồ nhựa chai". Ðời xưa người ta xuất cảng sang Ai-cập để làm thuốc thơm xông xác. Hérodotus nói nước dòng sông Ir chảy vào sông Ơ-phơ-rát gần Ba-by-lôn có chất nhựa chai. Sử gia cũng nói nhựa chai nóng và gạch nung dưới mặt trời dùng để xây tường thành Ba-by-lôn. Người ta thấy nhựa chai trong các nơi đổ nát nhứt là ở các tầng thấp nhứt, dường như chỉ dùng nhựa chai để chống với sự ẩm ướt. Mẹ của Môi-se làm cái rương trét nhựa chai tựa như bùn để gắn những thân cây papyrus với nhau và để làm cho chỗ con trẻ nằm được êm ái.