Nói. Parler.

         


      Là một tài năng Ðức Chúa Trời ban cho loài người để có thể bày tỏ tư tưởng bởi lời nói. Ngài dựng nên thủy tổ A-đam và Ê-va, Ngài làm cho họ nói được với nhau và cũng có thể hầu chuyện Ðức Chúa Trời. Mãi đến hai ngàn năm, loài người trên mặt đất dầu đông đảo, nhưng tiếng nói vẫn một thứ (Sáng thế ký 11:1). Một trăm năm sau cơn nước lụt, Ðức Chúa Trời đoán xét loài người tại nơi tháp Ba-bên, dùng quyền phép lớn lao làm lộn xộn tiếng nói của người đời, và làm cho dân cư tản lạc khắp nơi trên thế gian (11:2-9).
       Nay, khắp nơi trên trái đất, tiếng nói các nước có đến vài trăm thứ. Song trong ngày lễ Ngũ-tuần sau Chúa Jêsus chịu thương khó, tín đồ thấy lưỡi bằng lửa đậu trên mỗi người và ai nấy "đều đầy dẫy Ðức Thánh Linh khởi sự nói các thứ tiếng khác" (Công vụ các sứ đồ 2:1-18). Ðó tỏ ra bởi Ðức Thánh Linh, Hội Thánh được sai đi để đồn Tin-lành khiến người hòa thuận và hiệp lại với Ðức Chúa Trời.
       Xét tiếng nói của Nô-ê và con cháu Sem giống với của A-dam. Sem lại ở thế gian đồng thời với Hê-be, người sống trước khi tiếng nói bị lộn xộn (Sáng thế ký 10:25), và với Áp-ra-ham (11:10-26), thì tiếng nói của họ chắc có truyền lại trong dòng dõi Y-sơ-ra-ên . Vậy nên, ngờ rằng tiếng Hê-bê-rơ xưa tức là nguồn gốc tiếng nói từ buổi sáng thế, vì dòng dõi Sem hình như không dự vào việc xây tháp Ba-bên. Xem bài tiếng nói.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.