Ô-phên. Ophel (một đồi).

         


      Một phần của thành Giê-ru-sa-lem xưa. Mãi tới phần cuối cùng của lịch sử Cựu Ước mới thấy nói đến. Trong II Sử ký 27:3 nói Giô-tham "xây thêm nhiều trên tường thành Ô-phên". Ma-na-se xây vách "xung quanh" Ô-phên (II Sử ký 33:14). Trong sổ sách Nê-hê-mi sửa xây vách thành Giê-ru-sa-lem, dường như Ô-phên ở gần Cửa Nước (Nê-hê-mi 3:26), phần đối ngang tháp lớn ló ra (câu 27). Câu 26 và Nê-hê-mi 11:21 tỏ rằng đấy là nơi cửa người Lê-vi và người Nê-thi-nim ở để tiện việc phục dịch trong Ðền thờ. Josèphe khi nói đến những ngày cuối cùng của Giê-ru-sa-lem, có nhắc đến bốn lần gọi bằng tên Ophla.
       Ô-phên là một mỏm gồ lên từ núi xây Ðền thờ chạy dốc xuống về phía Nam tới trũng Hi-nôm -- tức là một mũi tròn, dài mà hẹp, xen vào giữa cửa trũng Giê-ru-sa-lem (tức trũng Tyropoeon) và trũng Kít-rôn hay trũng Giô-sa-phát. Nửa đường xuống về mặt Ðông là "Suối nữ đồng trinh", và dưới chơn có một dòng thấp hơn của suối đó là ao Si-lô-ê.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.